Sunday, April 27, 2014

Hai bài thơ – Ngã Du Tử

Hai bài thơ – Ngã Du Tử


Hai bài thơ – Ngã Du Tử

Posted: 27 Apr 2014 02:56 AM PDT

1/2
CUNG TÌNH LẠC

Ơ kìa em lạc vườn trăng
Tim xưa còn mãi dấu hằn tháng năm
Chị Hằng trần trụa đêm rằm
Nơi cung xưa cõi xa xăm hiện về

Em và trăng lẫn tứ bề
Bỏ ta lạc giữa cơn mê lạnh hồn
Quay về, giủ sạch nguồn cơn
Phù du thôi chẳng thiệt hơn làm gì

Sẩy chân dài bước xuân đi
Ta như chim – cánh thiên di ngỡ ngàng
Tìm nhau ư, khổ riêng mang
Tình thanh tao sẽ bâng khuâng nhớ hoài

Đèn chong thắp sáng hình hài
Vàng trăm năm bước khoan thai đất trời

2/2
THỔ CẨM

Người đàn bà dệt nên hình thổ cẩm
sự miệt mài,

chăm chỉ, lắm công phu
Sặc sỡ sắc đỏ xanh vàng trắng
Bức tranh hoa trân trọng hiến dâng đời

Mỗi tấm thảm một sắc màu dân tộc (1)
Ước vọng chân thành thấm đẫm bình an
Có tình Mẹ truyền trong lời giáo huấn
Thổ cẩm giống giòng rực rỡ bớt gian nan

Lời nguyền dệt trước đất trời tình tự
Yêu núi rừng, hồn tận hiến non sông
Mùa thân ái cũng vì người da diết
Ôm eo thon uyển chuyển dậy sóng rừng

Đêm du mục ngọt như lòng sông núi
Màu hân hoan tràn ngập khách thị thành
Ơi thổ cẩm có lòng lành chơn chất
Gọi đồi xanh ôm ấp khối tình xanh./.

Ngã Du Tử
(1) Mỗi hoa văn thổ cẩm là đặc trưng cho một giống dân


Nhớ trường xưa – thơ Hồng Phúc

Posted: 27 Apr 2014 02:54 AM PDT

NHỚ TRƯỜNG XƯA

Bạn ơi có nhớ trường xưa
Có hàng phượng vĩ nắng mưa xanh rì
Con đường đá nhỏ cố tri
Dẫn bao nhiêu lớp xuân thì đi qua

Qua bao năm tháng cùng ta
Mái trường trung học thiết tha ân tình
Thầy cô bè bạn chúng mình
Trong tâm ghi khắc bóng hình thân thương

Ngày đi lòng mãi vấn vương
Hôm nay trở lại mái trường nơi đâu
Lòng buồn chẳng nói nên câu
“Trường xưa, bạn cũ” biết đâu mà tìm

Sân trường vắng lặng im lìm
Có hàng phượng vĩ ta tìm dấu xưa.

Hồng Phúc

(Viết để nhớ trường xưa và tặng quý anh chị em học sinh cấp 2-3 Buôn Hồ, thời gian 1975 -1981 . Trường xưa nay đã đổi thay và trở thành một cơ quan khác. Hàng Phượng Vĩ lớp mình trồng lúc học lớp 6 (1974 -1975) và con đường đá 10/3 do học sinh khai thác đá mỗi chủ nhật đem về đắp nên con đường giờ chỉ còn trong kỷ niệm)

Mưa đêm – thơ Hồng Phúc

Posted: 27 Apr 2014 02:48 AM PDT

MƯA ĐÊM

Đêm buồn trời tuôn mưa
Giọt rơi bên song thưa
Cung lòng nghe nặng hạt
Nhớ thời thơ ấu xưa

Quê tôi rợp bóng dừa
Mưa mùa đông rét buốt
Mẹ mang tơi đi suốt
Trên cánh đồng lạnh băng

Lo cho con miếng ăn
Quanh năm hoài thiếu mãi
Đôi tay gầy vững chải
Dìu con suốt cuộc đời

Đêm nay mưa nhẹ rơi
Cung lòng con tả tơi
Ngắm thân cò hiu hắt
Biết nói gì.. Mẹ ơi !
Tình Mẹ như biển khơi
Vỗ về con năm tháng
Mẹ vầng trăng thu sáng
Soi nẻo đường con đi

Đời Mẹ đâu sá chi
Như mưa thấm vào đất
Trái tim là ngục thất
Con nương náu trọn đời

Đêm nay mưa nhẹ rơi
Thương Mẹ hiền tơi tã
Vì con cho tất cả
Con khắc vào vần thơ

Đời con xanh ước mơ
Nhờ Mẹ hy sinh ấy
Con bây giờ đã thấy
Tất cả dành Mẹ yêu.

Hồng Phúc


Suối nguồn hòa âm – thơ Tâm Bình

Posted: 27 Apr 2014 02:43 AM PDT

Suối nguồn hòa âm

Ngày mới thay màu nắng ấm
Bầu trời lắng trong. Cánh gió nhẹ lay mớ tóc phơi sương.
Hương trầm thơm thảo mơ màng ngát đưa.
Huyền hoặc cung cầm vuốt bay thanh âm thấu hồn vân thạch. Ngà say lâng lịm lẽ mầu nếp gấp mạch ngầm giao động hòa âm.
Cây lá thay mùa. Suối nguồn trào lộng mát trong. Gian phòng tĩnh lặng. Tách trà xanh lắng đọng quyện làn khói bay lên. Cõi lòng an nhiên tọa thị.

Thanh âm Viên mãn lan tỏa phủ trùm khắp bầu khí quyển xua tan hà sa vết dấu ưu phiền.
Ngọn cỏ ngậm sương hòa ca suối hát. Hạt bụi lăn đi rất chậm. Bởi thương tháng ngày bước vội đôi chân
Dừng lại sẽ nghe vũ trụ vang lên Bản Tình Ca Xuân bất tận. Và nghe trong khoảng Không hiện biến ngàn muôn cõi nước với đủ sắc màu, âm điệu xuê xoang từng mỗi sát na.
Một bước nhảy vọt tâm màu mở ra lăng kính huyền vi tâm tình ẩn mật bao dung.

Con sóng lặng xuống im lìm mênh mang biển nước trời mây xanh trong bát ngát
Biển hát lời kinh
Toàn thể Như Là kết giao thành khúc ca Đại thể

Người về bước nhẹ. Nụ cười hỷ lạc. Hoa lá tịch nhiên
Nước lành rưới khắp sơn hà hải địa thấm nhuận mùa xanh
Bình minh lên tỏa rạng
Mục đồng hát khúc Vô thanh.

Tâm Bình


Hai bài thơ – La Tinh

Posted: 27 Apr 2014 02:42 AM PDT

1/2
MƠ TIÊN
(tặng Kim Chi)

Em là Hằng Nga đêm nay
Hương vàng trần gian men say
Mơ màng như tơ cung trăng
Tôi nhìn si mê hoa băng

Em cùng xiêm tơ nhung huyền
Bay tà vương đôi chân tiên
Trong ngần như trân châu sa
Tôi dâng hồn cho tình ca

Em cười pha lê đêm nhung
Hương hồ san hô giăng giăng
Men tình như pha hương thơm
Tôi thèm hồn đau lên cơn

Em nhìn tình si mơ màng
Muôn ngàn tia sao xuyên đêm
Say tình như trao con tim
Tôi rồi tan trong yêu đương

Em trao vòng tay yêu thương
Xà cừ liêu trai kim cương
Dòng tình như sông ngân hà
Tôi cùng nàng tiên tương tư

Em lùa hồn lên thiên thai
Tiên trần cùng nhau vui chơi
Ân tình như cung tiên nương
Tôi lìa hồn xa nhân gian

Ô kìa! Em như hư vô
Hương tình lung linh cơn mơ
Nhân tình như tiên xa xôi
Tôi còn hồn vương trong thơ !

2/2
TÌNH XA

Em đi như hương thơm hoa
Mang tình yêu theo phương xa
Về nơi chân trời không anh
Em còn gì

đây tương tư ?

Con đường thênh thang hoàng hôn
Hoa vàng buồn vương đôi chân
Anh từng đưa em năm xưa
Tan trường dìu nhau trong mưa

Trao tình yêu đương đêm thu
Em cười như trăng hương xưa
Hoa đồng thơm tho môi hôn
Hương nồng say men yêu thương

Bao ngày qua đi qua đi
Anh là con chiên ngoan si
Bên người em như tiên sa
Mơ màng đôi chim song ca…

Nhưng rồi em xa trường yêu
Theo người em lên xe hoa
Con đường xưa thêm đau thương
Anh buồn trong cơn vô biên

Thôi rồi em đi đường em
Trong mùa thu xanh êm êm
Sao lòng nghe đau vô tim
Không còn tình yêu thư sinh

Bây giờ em ơi ! phương xa
Em còn tình yêu trong ta?
Quên rồi mùa thu năm xưa
Thu vàng hương yêu phôi pha

Anh đành gom tình đơn côi
Đan thành dòng sông tương tư
Xuôi về trùng dương bao la
Hương tình vương trong thơ ca.

LaTinh 2014