Saturday, February 21, 2015

NGÀY MAI Thơ Trần Quang Châu

NGÀY MAI Thơ Trần Quang Châu


NGÀY MAI Thơ Trần Quang Châu

Posted: 20 Feb 2015 06:46 PM PST

NGÀY MAI

Bởi đã biết chân đi là bước tới
Nên con người luôn nghỉ đến ngàymai
Dù hôm qua có thể suốt đêm dài
Nằm mơ thấy man man lòng trắc ẩn

Bởi đã biết thời gian không có cánh
Nên bước đều trên mặt đất… hôm nay.
Không so đo nắng thiếu hay mưa đầy
Không nghiệt ngã với người quen kẻ lạ.

Bởi đã biết từ cội nguồn thiên hạ.
Có những mảnh đời đánh vật với thời gian!
Có những lằn roi khêu cháy đống tro tàn
Trong suy nghỉ thuyết vô cùng nhân quả.

Bởi đã biết dòng sông còn đang chảy.
Nước hai bờ có bên đục, bên trong…
Phù sa trôi theo con nước lớn ròng
Về đâu đó, đắp bồi cây trái ngọt

Trần Quang Châu


CHÙM THƠ LỤC BÁT của Trần Quang Dũng

Posted: 20 Feb 2015 06:37 PM PST

CHIỀU PHỐ NÚI

Bóng chiều nghiêng xuống chân đồi
Pha màu phố núi vàng rơi xuống đường
Nhẹ nhàng vài sợi tơ buông
Bay theo lối gió vướng vương cõi lòng
Chiều về, chín nhớ mười mong
Chiều về, phố núi như bồng bềnh trôi

Từ trong bóng ngã bên đồi
Thấy em mắt ướt dỗi hờn quay lưng
Từ tôi, sâu thẳm vô cùng
Nghe vang vọng tiếng hồi chuông nhà thờ
Nghe từ em, cõi ngây thơ
Cái duyên con gái mắt lơ mơ buồn

Cuối chiều phố núi mù sương
Tôi như du khách bên đường lãng quên
Dò tìm đôi chút thân quen
Dò tìm em, giữa bon chen cuộc đời!

NGÀY VỀ PHỐ CŨ

Tìm về phố cũ rong chơi
Bao nhiêu kỷ niệm gọi mời bước chân
Cũng con đường ấy bao lần
Thả dài bóng mát như gần như xa
Thả trên lưng nỗi nhớ nhà
Có em tay đỡ tôi qua cơn buồn…
Có em dịu ngọt lời chuông
Dắt dìu tôi bước trên đường phố đông
Kỷ niêm xưa, vẫn còn nồng
Ngày về phố cũ gió lồng lộng bay

NỖI NIỀM

Nỗi niềm ta biết riêng ta
Chuyện cơm áo ấy, ai mà chẳng vương…
Trải thân ta kín con đường
Đi qua trăm ngã yêu thương cuộc đời

Ta nghe chiếc lá vàng rơi
Nghe trong gió nhẹ đôi lời thở than
Nghe từ nguyên thủy cưu mang
Xác thân bèo bọt… đau càng thêm đau!

T.Q.D