Thursday, January 23, 2014

Ban bài thơ Xuân/Tết – Lê Quang Hận

Ban bài thơ Xuân/Tết – Lê Quang Hận


Ban bài thơ Xuân/Tết – Lê Quang Hận

Posted: 23 Jan 2014 08:04 AM PST

xuan-tet

1/3
HAI BA THÁNG CHẠP

Táo quân về báo với Ngọc Hoàng
Trần gian rách việc cũng do quan
Tham ô, hối lộ đều quan cả
Xử bắn vài tên mới gọi là.

Trần gian lắm chuyện nói cho xuôi
Tắc trách , qua loa cũng gọi " rùi"
Ngọc Hoàng trố mắt nhìn quân Táo
Mặc áo vết- tông với quần đùi!

Chú thích: "Rùi"= Rồi

2/3
VỀ QUÊ ĂN TẾT NHÉ EM

Về quê ăn tết nhé em!
Quê mình vẫn thế, mắm nêm rau chồi
Năm qua nước lũ cuốn trôi
Gà, heo, lúa, nếp… trôi nồi bánh chưng!
Vườn sau còn sót bụi gừng
Về đây rim mứt, xin đừng quên nha!
Dầu cho ăn tết người ta
Món ngon, của lạ không qua quê mình
Vê đây ăn trọn chữ tình
Ăn ân, ăn nghĩa, nghiêng mình chờ em !

3/3
TẾT QUÊ NGHÈO

Đông tàn, xuân ló, nắng lang thang…
Hoa dại ai chăm nở đầy đàng
Quê nghèo đón Tết nhà vương khói
Bánh tét nhân chay… vẫn rộn ràng!

Lê Quang Hận


Du xuân – thơ Tâm Nhiên

Posted: 23 Jan 2014 07:56 AM PST

du-xuan-1

DU XUÂN

Tết đến mọi người đều hối hả
Nhà cửa chùi lau quét sạch làu
Còn ta nhàn rỗi chân ngứa ngáy
Buông giò thả cẳng mặc về đâu

Vời gió du xuân lên phố núi
Uống ngụm sương mù đủ say sưa
Theo mây xuống biển ầm vang dội
Với sóng nghìn năm tắm rỡn đùa

Say nắng ngàn xuân bừng men rượu
Đầu năm thăm chúc tết nơi nơi
Bình nguyên châu thổ trào sông nước
Hương lãng du bay thấm vị đời

Chơi rong đây đó cùng thể điệu
Trìu mến em cười dáng như thơ
Bát ngát trời xuân hồng độc đáo
Gần gũi xa xăm khắp bến bờ

Tâm Nhiên


Ba bài thơ – Lưu Lãng Khách

Posted: 23 Jan 2014 07:49 AM PST

1/3

Cuối đông

Trời se lạnh phố phường khuya vắng vẻ
Đó đây dân tứ xứ đổ về quê
Vui Tết nhứt sao riêng mình vẫn thế
Vẫn ngày đêm sống bám vỉa hè
Đời gió bụi bao năm không không biết Tết
Xe tang ai thầm lặng đổ bên đường
Tiếng chim cú rợn người không khí chết
Giữa đất trời đang vẽ cuộc tang thương
Móc trong túi ra nỗi buồn viễn xứ
Ngồi nhâm nhi chờ đợi nắng mai hồng
Trời sắp sáng thấy vành môi thiếu nữ
Ngang qua đường đang chở một mùa đông
Chẳng thấy nắng – bình minh như nấm mộ
Khói âm u hư huyễn chạm qua lòng
Xe tang đi rải nỗi buồn xuống phố
Bay vào hồn lữ thứ lạc bên sông
19/1/2014

2/3

Kiếp người

Cất tiếng khóc chào đời
Thời gian trôi, trào mộng tuổi đôi mươi
Nỗi buồn vui đầy dần theo năm tháng
Cái tôi cũng phồng to, ngạo mạn
Ai chẳng coi ta quan trọng hơn người
Múa mép khua môi tự đại dưới trời
Ngạo nghễ ngông nghênh phơi bày tâm cật
Buổi thất chí oán trời trách đất
Hồi hiển danh mến chúa yêu thần
Tuổi trời cao, trở trăn chồng chất
Khóc người dưới mộ, khóc cho thân
Thế nhân mấy kẻ ngoài danh lợi
Ung dung tự tại cõi xô bồ
Sang hèn thành bại trời gọi tới
Biết có cười ngon dưới đáy mồ
17/01/2014

3/3

Nông nổi

Bao năm rồi ngỡ khác xưa-chẳng khác
Vẫn nông nổi hồ đồ như cái thuở đôi mươi
Vẫn ầm ào trước những buồn vui
Rồi áy náy rồi ngậm ngùi suy tưởng
Có lớn nổi chỉ là cái tướng
Thật con người mới nhỏ bé làm sao
Như kiếm gỗ chém ngang trời sung sướng
Như ếch ngồi đáy giếng ngó lên cao
Để một sáng mai giật mình thức dậy
Vẫn còn ngồi ray rứt chuyện chiêm bao
Lòng vẫn đứng bên dòng đời vẫn chảy
Ngẫm nhân gian mà thẹn với anh hào
Sự nông nổi không phân tuổi tác
Nhưng phân con người thấu đạt thấp hay cao
Mãi trách cứ mình sao mà nông nổi
Dù đã xem như một trận mưa rào

17/1/2014
Lưu Lãng Khách


Thơ tiễn đưa Lâm Anh của bạn bè thi hữu

Posted: 20 Jan 2014 04:01 AM PST

1/4
BIỆT … LÂM ANH
(Viếng huơng hồn Lâm Anh)

Tiễn người về cõi thiên thu
Còn ta ở lại ngục tù trần gian
Mai nầy trong cỗ áo quan
Hồn ta rồi cũng lang thang cùng người
Đôi câu liễng, vòng hoa tươi
Sao chưa trả hết nụ cười thế nhân
Câu thơ đâu đã lạc vần
Mà sao thuyền ngược khóc thầm người đi
Ngậm ngùi ôi, phút chia ly
Khói hương tỏa bóng kinh kỳ vời xa
Chỉ còn những giọt mưa sa
Chỉ còn chiếc áo mua ba đồng ròng
Thuyền trôi ngược nữa giòng sông
Tiễn người đi giữa chiều đông lặng thầm.

15.12.2013
Kiều Việt Linh

2/4
Tiễn Lâm Anh thi sĩ

Quá giang thuyền ngược … đã về
Miền quen, lạ vẫn bốn bề mênh mông
Vẫn Chiếc áo cũ ngày đông
Mấy mùa vinh nhục, sắc không nhuộm rồi!

Sương khuya rụng trắng chân đồi,
Rượu đời bạc thếch lại ngồi nốc suông!
Trăng tròn… hóa mảnh trăng vuông,
Nghìn năm phủ vết roi buồn thịt da.*
***
Viên chính

Chú thích: Chữ nghiêng đậm là tên những thi phẩm của Lâm Anh
Bài thơ Lâm Anh có đề «Nỗi roi bầm thịt đỏ»

3/4
CŨNG VÌ NGƯỜI MÀ TRỔ HẾT MÙA BÔNG

"Hôm ấy" Anh đến đây đề "Thơ trên núi"
Rồi chiều nay anh mặc "Chiếc áo cũ" mà đi!
Bỏ lại "Chiều Cát Tiên" "Chén rượu đời bạc thếch"
"Dòng sông và khách đạo" xanh rì
Anh gửi lại "Cố hương" "Lục bát cầu Sông Vệ"
Và "Một chiều thu tận bến sông"
Gửi lại gió mây "Chút hồn hoa lá ấy"
"Cũng vì người mà trổ hết mùa bông"

Nguyễn Minh Phúc

4/4
Tưởng niệm Lâm Anh

Biết rằng sinh tử vô thường
Mà sao lòng cứ vấn vương nợ người
Chừ anh về với mây trời,
Còn tôi ở lại khóc cười nhân gian

Nguyễn Thương Thu