Friday, December 26, 2014

28- Tuyển TG II: TRẦN THẾ PHƯƠNG - 4 - 5

28- Tuyển TG II: TRẦN THẾ PHƯƠNG - 4 - 5

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

28- Tuyển TG II: TRẦN THẾ PHƯƠNG

Posted: 25 Dec 2014 07:08 PM PST

trần thế phương

TRẦN THẾ PHƯƠNG

Quê quán: Đức Lợi, Mộ Đức, Quảng Ngãi

Hiện công tác: Hiệu trưởng trường THCS Đức Lợi

Hội viên Câu lạc bộ thơ Trà giang

Địa chỉ liên hệ:    Email: thuongsong60@gmail.com

                             ĐT: 01669928414 

          Chùm thơ Trần Thế Phương:

         

CẦU LIÊN LẠC*

 

Liên Lạc tên dễ thương sao

Mới biết thôi niềm yêu đi vào sâu lắng

Cầu một nhịp bắc qua dòng kênh tươi sắc nắng

Tình yêu trỗi dậy nhân đôi.

 

Hương lúa ngạt ngào ngọt lịm bờ môi

Như nụ hôn đầu nóng bỏng

Chiều nhẹ xuống gió bềnh bồng đùa tóc ngắn

Em bâng khuâng "bứt lá thả xuôi dòng". **

 

Đất hiền hòa cười với nắng trời trong

Bàn tay mẹ bao mùa gieo trĩu hạt

Nước kênh nhỏ tháng ngày ôm chân cầu Liên Lạc

Một nhịp cầu – nối hai nhịp thở em, anh.

 

Gió bên này cầu mang muối biển hiền lành

Thổi vào hồn em bên kia cầu: chất mặn

Anh đi giữa trảng cát dài ngập nắng

Lòng say nồng nàn hương lúa bên em.

 

Cầu Liên Lạc – cái tên nghe êm đềm

Mãi bây giờ anh mới hiểu

Đất nước nối liền và con người không thể thiếu

Tình thương từ trong tên gọi thân yêu.

 

* Cầu nối giữa xã Đức Thắng và Đức Lợi, Mộ Đức

Thơ Trần Cao Duyên

 

 

CHIẾC CẦU CAO*

 

Anh ở bên này một vùng sim tím,

Nhà em bên kia miền quê thoảng hương cau.

Con kênh đầu làng ngày tháng gặp nhau,

Có chiếc cầu Cao bằng tre nối tình yêu hai đứa.

Đôi bờ cầu tháng năm bùn chất chứa

Em hỏi anh cầu có tự bao giờ?

Vuốt tóc em thương câu hỏi ngây thơ,

Câu hỏi gợi trong anh lời ca dao buồn năm tháng.

Ai qua cầu ngả nón đã trôi vào dĩ vãng,

Dạ sầu riêng không còn nữa đâu em.

Hương cau nhà em thoang thoảng từng đêm,

Nhặt trái sim anh nhớ thương vô hạn.

Ngày vào đông nước về lai láng,

Chân cầu run hai đứa ngóng trông nhau.

 

Rồi chiều nay như  những buổi chiều,

Hai đứa tìm sang gặp giữa cầu kỷ niệm.

Chiếc cầu tre – cầu vồng mang sắc tím,

Đã trở thành cầu mới xi măng.

Ngồi giữa cầu chung bóng ngắm trăng,

Em hỏi anh cầu còn mang tên cầu Cao không nhỉ?

Sân trường qua bao mùa phượng vĩ,

Đôi bờ cầu bùn còn đọng không anh?

Nước mùa đông trôi về dòng kênh xanh,

Không còn làm chân cầu run sợ.

Và chiếc cầu mất rồi lời than thở,

Của đôi bờ hai đứa ngóng trông nhau.

Niềm nhớ thương không phải đợi nhau lâu,

Hương cau trổ quyện màu sim tím.

Cuộc sống mến yêu như tình đầu âu yếm,

Nụ hôn nồng từ độ mới nâng niu.

Ngắm khuôn mặt em khuôn mặt diễm kiều,

Đôi mắt sáng lên chiếc cầu xây mới.

Và chiếc cầu vẫn mang tên cầu Cao thuở ấy,

Nhưng không còn những ngày,

                             Đứng đôi bờ hai đứa ngóng thương nhau!

 

* Cầu nối giữa hai thôn của xã Đức Thắng, Mộ Đức

 

 

                                 LỐI XƯA

 

Anh chẳng còn gì hơn,

Ngoài con đường này kỷ niệm.

Con đường tháng ngày giăng sắc tím,

Và bên lề cỏ dại lên xanh.

 

Chuyện chúng mình giờ đã tan tành,

Bóng nhỏ, sao khuya nghiêng buồn trên nhật ký.

Có phải tạo hóa ban điều phi lý,

Yêu nồng nàn rồi chia xa.

 

Con đường ngày nào in cặp chân qua,

Nay còn dấu hài thổn thức.

Em thì xa khung trời xa lắc,

Anh một mình nhả khói thuốc lẻ loi.

 

Tình đã cho ai nỡ đi đòi,

Nhưng có lúc giận hờn lên ánh mắt.

Trả lại tập thư và khoảng trời trong vắt,

Giữ làm gì tiếc nuối thêm thương!

 

Anh chẳng còn gì hơn ngoài con đường,

Mang dáng hình em con người xưa trong trắng.

Anh thầm tin mỗi giờ trống vắng,

Em nghĩ về con đường đất ta qua.

 

Con đường còn lại ánh trăng ngà,

Anh vẫn thương em không một lời  trách móc.

Bởi anh biết có những đêm em khóc,

Về tình yêu xưa và cuộc sống bây giờ.

 

 

 

 

 

 

 

 

 


27- Tuyển TG II: BÙI HUYỀN TƯƠNG

Posted: 25 Dec 2014 07:03 PM PST

anh chan dung

BÙI HUYỀN TƯƠNG

Tên thật: Bùi Văn Tường

Quê: Tịnh Hòa, Tp Quảng Ngãi

Hiện ở: Tịnh Hòa, Tp Quảng Ngãi

Giáo viên Trường THCS Tịnh Hòa, Tp Quảng Ngãi

Hội viên Hội VHNT Quảng Ngãi

Hội viên CLB Thơ Trà Giang

Email: buihuyentuongqng@gmail.com

Đã xuất bản:

Tập thơ: Ngấm khúc ca dao (thơ) NXB Thanh Niên- 2010

Tập cảm nhận: Khúc tri âm –Nhà XB Hội Nhà văn 2013

 

Chùm thơ Bùi Huyền Tương:

 

MAN MÁC THU PHAI

 

Tháng mười đến rồi đi lặng lẽ

Dìu thu phai khừng khựng bước

Tăm chiều

Ta ngơ ngẩn nhìn thu ngoái lại

Cánh đồng cô loang loáng nước

Thiu thiu

Chiều soi bóng miền xưa

Đáy nước

Thực và hư

Níu sững một phương trời

 

Ta đắm đuối bên này đầu gió

Biết bên kia em có ngược thu về

Hoa cỏ may thao thức phía triền đê

Ta ngồi gỡ…

Bên góc trời cổ tích

Thu phai

Vọng

Miền- xưa- ri- ri- rích- rích

"Giọt mưa thu" khe khẽ chạm bàn tay

 

Mắt đêm

 Dắt ta vòng quanh kí ức

Em

Có chạnh lòng…

Một thuở vàng thu.

 

GỌI NGƯỜI

 

Trăng dắt ta về năm tháng cũ

Em  ở đâu ta riêng gọi tên Người

Ngõ quê ấy bây giờ xa vời vợi

Đôm đốm lập lòe dềnh dệnh nỗi chơi vơi

 

Thôi. Quên nhé! Ta ru mình giấc ngủ

Chuyện ngày xưa cũng đã xưa rồi

Đã ủ kín bao vòng quay hao hút

Trăng lại cời ta dắt bóng ta đi

 

Tìm về lại khoảng trời riêng buổi ấy

Triền dâu xanh bãi vắng vạt trăng chiều

Con thuyền nhỏ úp mình lăn tăn sóng

Em mơ màng thỏ thẻ- Anh yêu…!

 

Chợt một ngày chẳng hiểu vì sao

Em xa xứ ta trở về với biển

 Mây chiều trôi khoảng trời riêng cứ hiện

Để tim mình như thể lại hanh hao

 

Trăng lại dắt ta về năm tháng cũ

Bạn ở đâu ta cứ gọi tên Người

Thời khốn khó ta cùng phong phanh áo

Buổi tan trường lẩy bẩy ngắm sầu đông

 

Và thuở ấy không thể nào xưa cũ

Muối gừng ơi vẫn ngọt đến bây giờ

Xao xác hồn quê trải lòng chân mộc

Nói với Người như thể nói với ta

 

Vịn gió chiều mượn khúc dân ca

Người xưa ơi hãy về đây cùng hát

Đem véc tơ tình làm phép cộng mà ru.

 

DÃ QUỲ ĐÃ RỘ CHƯA EM

 

Dã quỳ đã rộ chưa em

Vạt triền dốc

Vạt bên thềm

Còn không ?

Vạt trăng chiều muộn phiêu bồng

Lối ta qua lả theo vòng nón nghiêng

Dã quỳ đu gió chung chiêng

Vàng ru tình chín

Vàng miền thơ say

Nối tình tay vẫy bàn tay

Đồi bên kia

Đồi bên này

Lao xao

Bắc cầu bằng dãi  ca dao

 

Dã quỳ ơi

Thế mà sao?

Bây giờ

 

Còn trong cõi mộng cõi mơ

Ta thon thót ngắm

Bên bờ dân gian

 

Dã quỳ vàng

Dã quỳ vàng

Dắt ta về với miên man nẻo tình.

 

 

 

 


26- Tuyển TG II: SÓNG THU

Posted: 25 Dec 2014 06:47 PM PST

Thu ba 2

SÓNG THU

Nguyễn Thị Thu Ba

Quê: Nghĩa Trung, Tư Nghĩa

Hiện ở Quận 7

Tác phẩm xuất bản:

Tập thơ Khúc xa quê – NXB Hội Nhà văn 2014

 

Chùm thơ Sóng Thu: 

NHỚ DÒNG SÔNG

 

Em không biết 
vì sao lòng tha thiết?
Nhớ dòng sông chở nặng những phù sa 
Làn nước xanh 
mát lành cơn nắng hạ
Người đi xa ao ước sẽ quay về

Mặt nước biếc gió chồm
ôm ngọn sóng 
Chiếc thuyền câu bình lặng giữ tay chèo 
Tình cô lái nồng nàn
bao ước vọng 
Bên hàng tre in bóng … đợi gió reo

Nghe ca khúc 
dòng sông xuôi về biển 
Tình quê hương tràn ngập cả tâm hồn 
Em nhớ lắm!
dòng Vệ Giang… lưu luyến 
Mỗi Thu về ngào ngọt buổi hoàng hôn

Dòng sông quê 
khắc sâu vào ký ức 
Cùng vầng trăng thao thức với đêm dài 
Cùng chia sẻ 
nỗi niềm trong tiềm thức 
Nở nụ cười chào đón ánh ban mai.

 

TÌNH QUÊ HƯƠNG

Miền đất ấy nơi em được sinh ra 
Anh đã đến chắc là… Anh vẫn nhớ 
Nghĩa Trung ơi! Tình quê hương muôn thuở 
Cánh đồng xanh mơn mởn trải màu yêu

Hương lúa non thơm ngát những buổi chiều 
Từng cánh gió dập dìu hôn môi thắm 
Anh có nghe cõi lòng nơi xa thẳm? 
Vẫn rộn ràng vang vọng tiếng yêu thương

Thảm cỏ xanh dịu mát ở ven đường 
Như ôm ấp vỗ về theo nhịp bước 
Anh hãy giữ giọt sương trên mi ướt
Để mỗi lần qua đó sẽ yêu em

Chiều hoàng hôn chạm nhớ nụ hôn mềm 
Hương cau rụng bên thềm thơm ngào ngạt 
Anh có thấy? Tình quê hương dào dạt 
Lá lặng thầm che mát bước anh đi

Con chuồn kim lạc lối thả tình si 
Bầy chim sẻ hót gì? vui theo gió 
Chùm mây tím bồng bềnh trôi qua ngõ 
Biết bao người hớn hở đón chào anh.

 

SÓNG SÔNG TRÀ

Ôi tháng sáu!
Thời gian trôi nhanh quá 
Đón tuổi trời 
ngày tháng mãi đi qua 
Bâng khuâng nhớ 
khung trời xưa yêu dấu 
Bao nỗi niềm 
lưu luyến buổi chia xa

Nghe dân ca 
dòng sông vương ký ức 
Sóng vỗ về 
khe khẽ hát lời yêu 
Và trong gió…
trống lòng ai thổn thức?
Bùi ngùi thương …
sợi tóc điểm sương chiều

Em vẫn nhớ 
vẫn yêu từng kỷ niệm 
Vẫn ru tình 
theo những dấu chân qua 
Trong lặng lẽ 
tim hồng thêm triều mến 
Ngọt ngào ơi!
thương lắm… Sóng Sông Trà

 

PHƯỢNG NHỚ

Anh là Quảng Ngãi trong em 
Là tình yêu của con tim muôn đời 
Hạ về phượng nhớ anh ơi!
Ve ngân nga hát nhịp lời quê hương

Sông Trà gợn sóng vấn vương
Cỏ cây Thiên Ấn thấm sương đợi chờ 
Vệ giang róc rách trong mơ 
Chiêm bao quyến luyến hồn thơ riêng mình

Với em anh mãi người tình
Ánh trăng dịu mát lung linh tâm hồn 
Lững lơ cánh bướm hoàng hôn 
Cành hoa xao xuyến nụ hôn ngọt ngào

Hương thầm ngày ấy gửi trao 
Phượng mang nỗi nhớ xuyến xao thật rồi 
Anh là anh của em thôi!
Sông hồ biển cả núi đồi… Em yêu

 

NHỚ MÃI TRONG TÔI

Quảng Ngãi ơi! 
Tôi nhớ mãi tên Người 
Nghe giọng nói 
Nụ cười yêu đến thế 
Biết bao đời 
trãi qua bao thế hệ 
Quảng Ngãi anh hùng 
đất Mẹ nặng phù sa

Tôi mềm lòng
khi cất bước rời xa 
Dòng Trà Khúc 
dân ca Hò Ba Lý 
Đã thấm sâu 
trái tim hồn thi sĩ 
Khi xa rồi 
tâm trí vẫn nhớ thương

Mỗi lần về 
thêm kỷ niệm vấn vương 
Miền ký ức 
quê hương như lớn dậy 
Mùi Don thơm 
vẫn ngọt ngào đưa đẫy 
Cá Bống Sông Trà 
nhớ mãi trong tôi

 


25- Tuyển TG II: LƯU LÃNG KHÁCH

Posted: 25 Dec 2014 06:27 PM PST

duy toàn1

LƯU LÃNG KHÁCH

Tên thật: Nguyễn Văn Toàn

Quê: Nghĩa Hà, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi

Nơi ở: Quận 7, Tp HCM

Email: luu_lang_khach@yahoo.com.vn

Đã xuất bản:

- Phiêu lãng ca – 2012

- Gió bụi muôn phương – 2013

Chùm thơ Lưu Lãng Khách:

 

Nh bạn

 

Kính viếng hương hồn cố thi sĩ Lâm Anh

Lại một mùa đông sắp sửa trôi

Nhớ nào thôi thúc quá đi thôi

Chẳng hay cõi ấy khi xuân đến

Có ấm lòng ai giữa núi đồi

Ta ngồi tìm lại trong " áo cũ"

"Buổi ngựa xa người" sĩ khí xưa

Mới hay trong ấy còn nguyên vẹn

Một thời kiêu bạc ngỡ như chưa

Còn đây " Bến cũ và dũng sĩ"

"Ngày về sao giống buổi ra đi"

Để chiều đông tím ta ngồi mộng

Thấy mình ra trận khoác chinh y

Thấy em " Qua chợ "tàn cuộc chiến

"Sau lưng quay rợn một biên thùy"

Thấy người ngã xuống nằm vĩnh viễn

Giữa đồi hoang cỏ mọc xanh rì

Thôi nhé! Tình âm dương cách biệt

Nếu hồn quyến luyến vẫn chưa đi

Hãy về vui " Quá Giang Thuyền Ngược" 

Đời gọi tên anh cũng bởi vì.

 

* Trong ngoặc kép là tựa đề và thơ của Lâm Anh.

 

Mười hai tháng chạp

 

Có một người đi vĩnh viễn xa

Mười hai tháng chạp năm mười ba

Bỏ anh em vợ con bằng hữu

Bỏ nghiệp thi nhân bỏ mẹ già

Mười hai tháng chạp đã gần chưa

Mà nắng chiều hoang lấm bụi mưa

Cúi đầu tưởng niệm  thơ thoạt đến

Ngửa mặt cười khan rượu mới vừa

Chẳng sinh ư tướng tử ư thần

Một đấng mày râu đáng mặt dân

Còn chi trăn trở không người hỡi

Mà ngỡ đầu sân nặng bước chân

Nghìn trùng mây nước đìu hiu quá

Trời đất cơ hồ đang để tang

Gió về xao xác lời vĩnh biệt

Đôi cõi chia ly lệ mấy hàng

Ta ngồi như một người thất chí

Đấm ngực mà nghe râu tóc đau

Tiếc thương cho kẻ tài hoa ấy

Nại Hà sao vội bước qua mau

Con thuyền viễn xứ lênh đênh mãi

Ai người cố quận hiểu cho ta

Đên nay có kẻ ngồi thao thức

Nhớ bạn hoen mờ " Du tử ca".

 

Nỗi lòng viễn xứ

 

Anh lớn lên bên hữu ngạn sông Trà

Nơi dòng chảy sắp hòa vào biển lớn

Đời cơm áo nào phải là chuyện giỡn

Buổi đăng trình nghe lạnh buốt xương da…

Phải chi nhận mình là con cá bống

Dẫu một đời quanh quẩn nước chè hai

Có đâu làm cá kình cá mập giữa trùng khơi gió lộng

Dũng mãnh oai phong mà hiu hắt những đêm dài

Thỏa chí bình sinh vẫy vùng tứ hải

Mấy mươi năm sóng vỗ bạc phơ đầu

Hồn quy cố hương mà người chưa trở lại

Mỗi độ xuân về thêm mỗi xót xa đau

Buổi cuối đông nhìn họ vẫy tay nhau

Lòng mềm oặt hướng về nơi ấy

Có mẹ anh như bóng chiều run rẩy

Đời trấu tro còn ẩn hiện trên da

Có cha anh như bờ lau bãi sậy

Trắng phau phau phước phận dưới dương tà

Có ruột thịt có bạn bè thân ái

Mấy mươi mùa tình ngọng nghịu trong thơ

Lòng viễn xứ buổi tàn đông tê tái

Để chén rượu giao thừa nằm há hốc bơ vơ.  

 

MẸ NGỒI ĐÓ

          Đất trời như tối ba mươi

          Thuyền thiêm thiếp ngủ, bến rơi rơi buồn

          Phen này có lẽ về luôn

          Vẫy chào vịnh Hạ có buồn chi ai

          Bình minh thuyền nối đuôi dài

          Trăm tay phe phẩy hẹn vài trăng thôi

          Riêng anh! Không đứng không ngồi

          Nằm nhìn vịnh Hạ lạc trời bồng lai…

          Ba ngày-mở mắt-ban mai

          Biển trời đất mẹ mưa vài hạt rơi

          Con về đây!Mẹ cha ơi!

          Chỉ nghe thấy tiếng chim trời buồn tênh

          Vào nhà dưới, lên nhà trên

          Ra vườn, thấy mẹ già bên luống cà

          Mẹ ngồi đó!Dưới mưa sa

          Cho đau thương vỡ chảy ra thành dòng

          Mẹ ngồi đó!Áo tơi không

          Nón cời che hở nỗi lòng héo hon

          Mẹ ngồi đó!Chẳng thấy con

          Quả cà sâu đục khóc giòn trên tay

          Mẹ ngồi như Chẳng muốn hay

          Đang mưa hay nắng đang ngày hay đêm

Anh chào! Mẹ vẫn lặng im

Mắt mờ, tay khẵng khiu thêm nghẹn ngào

Hay là mẹ lạc chiêm bao!

Hay là mẹ nhớ thuở nào ngược xuôi

Trở về sao chẳng thấy vui

Trở về sao lắm ngậm ngùi lòng trai

Nâng Người, ôm chặt đôi vai

Mặc cho nước mắt chảy dài theo mưa

Hôn lên tóc mẹ lưa thưa

Một đời tủi cực… đã thừa mẹ ơi!

 

 

 


24- Tuyển TG II: MINH ĐOÀN

Posted: 25 Dec 2014 06:08 PM PST

 Minh Doàn

 MINH ĐOÀN

Tên thật:  Đoàn Mịch

Quê: Bình Tân, Bình Sơn

Hiện ở: TT La Hà, Tư Nghĩa

Công tác : Trường THCS Nghĩa Thương, Tư Nghĩa

Hội viên Câu lạc bộ thơ Trà Giang

Đã xuất bản: tập thơ Miền nhớ  – Nhà xuất bản Văn học

Điện thoại:  01696381218

 Email :  minhdoantraixuquang@gmail.com

Chùm thơ MINH ĐOÀN:

 

XUÂN SANG

Sương mờ rải nhẹ đường quê
Thảm hồng nắng trải lối về vườn xanh.
Chồi non cười mỉm trên cành
Mai , đào chớm nụ nép mình làm duyên.
Rộn ràng đàn én chao nghiêng
Đất ươm sắc nắng nối liền trời xanh.
Địệu đàng dòng nước uốn quanh
Véo von chim hót trên cành rộn vui.
Làng quê rộn rã tiếng cười
Đời vươn lộc biếc …người người chờ mong.
Xôn xao sóng dậy trong lòng
Có gì…
Như thể …
Xuân hồng sắp sang…?

 

BÓNG MẸ ĐÂU RỒI…

Từ ngày con sáo sang sông 
Lấy cha mẹ chỉ ước mong từng ngày.
Đậm nồng muối mặn gừng cay 
Bụng mang dạ chửa đợi ngày sinh con
Những mong con được vuông tròn 
Chắt chiu dòng sữa nuôi con tháng ngày
Mong con được giấc ngủ say
Mẹ ngồi thức suốt đêm dài ru con 
Quản gì xuống biển lên non 
Oằn lưng cõng cực héo hon thân mình .
Thân cò lặn lội rìa kênh
Nhặt tôm nuôi Bống quên mình đói đau . 
Bữa cơm độn sắn cùng rau 
Phong phanh manh áo rách nhàu mỗi Đông. 
Tháng ngày ao ước chờ mong
Chúng con khôn lớn thì lòng mẹ vui
Giờ đây mẹ xa con rồi
Nỗi niềm thương nhớ trọn đời không phai .

Con về thăm mẹ chiều nay
Dõi tìm bóng mẹ tháng ngày xa xưa . 
Th cò cõng nắng chở mưa
Rã rời đôi cánh vẫn chưa chịu dừng . 
Đời mẹ rụng cả mùa xuân 
Để đời con được tưng bừng nở hoa .
Con mẹ giờ bằng người ta 
Lòng mẹ nơi ấy chắc là rất vui . 
Con về đây hỡi mẹ ơi! 
Mà sao bóng mẹ xa rồi …

                              Còn đâu ?

 

LÁ ƠI!

 

Hạ qua thì thu tới
Heo may đã về rồi 
Lá già theo mùa mới
Vàng thêm thôi lá ơi !

Như con tim cuộc sống 
Cứ đập theo nhịp đời
Lá đừng lưu luyến nữa 
Cái màu xanh một thời.

Lá đừng buồn lá nhé 
Vàng theo thôi lá ơi
Lá đừng đau lá nhé 
Lâu rồi cũng quen thôi.

SẮC HOA KỈ NIỆM 

Đời đang trải thảm hồng 
Rủ rê em chạm bước 
Nhưng em không đến được 
Yêu anh…Em chẳng màng. 

Em cứ thích màu vàng  
Dẫu lòng Em nhuộm tím 
Một sắc hoa kỉ niệm  
Cả đời không thể quên. 

Sắc hoa mang hình anh  
Sắc hoa mang tình anh 
Nâng niu em cất giữ 
Tận sâu đáy tim mình . 

Đã nhiều thu trôi qua  
Bao thu anh đi xa  
Thương anh em vẫn nhớ  
Chăm cúc nhà tươi hoa. 

Ôi … sắc hoa kỉ niệm  
Chuyện tình của đôi ta ! 
Ôi …sắc hoa kỉ niệm 
Suốt đời không phôi pha…