Monday, May 26, 2014

Chùm thơ về chủ quyền Biển – Đảo: - 9 - 10

Chùm thơ về chủ quyền Biển – Đảo: - 9 - 10

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

Chùm thơ về chủ quyền Biển – Đảo:

Posted: 26 May 2014 01:11 AM PDT

14-5-Anh-8-Ly-Son-1501-1400142626

Chùm thơ về chủ quyền Biển – Đảo:

 

Huỳnh Minh Trọng (Bình Sơn)

ẢO MỘNG

Đất nước tôi từ ngàn xưa gian khó
Đã hiên ngang "đứng dậy sáng lòa"
Từ thuở hồng hoang đi mở cõi
"Nước Nam đã định ở sách trời"

Đất cha ông bị ngoại bang đào xới
Những nhà tranh bị đốt cháy thành hàng
Đã bao lần dẹp thù trong, giặc ngoại
Vẫn "lấy nghĩa nhân để thắng bạo tàn"

Bọn giặc Tàu cả ngàn năm đô hộ
Vẫn ngàn lần bị thất bại chua cay
Khi đã chạm vào "chủ quyền dân tộc"
Sóng cuộn thành sức mạnh cả non sông!

Cớ sao còn muốn độc chiếm biển Đông?
Mộng bành trướng sẽ đi vào ngõ cụt
Biển – đảo – đất liền của Việt Nam là một!
Chân lý vàng thắp sáng mọi lương tri

Hãy dừng lại đi, khi vẫn còn chưa muộn
Đừng nuôi chi giấc ảo mộng, điên cuồng!

 

Tạ Quang Ngọc (Bình Sơn)

LỜI EM GIẢNG

Nhìn từ xa muôn trùng cơn sóng dữ
Chực chồm lên như nuốt chửng đảo quê hương
Trường Sa ơi – trái tim hồng biển đảo
Muôn triệu bàn tay ta góp đá xây nền.

Em rạng rỡ ca bài ca hùng tráng
Biển đảo mình – thân thể mẹ Âu Cơ
Lời em giảng có cả "Hình của nước"
Vẫn ngọt ngào mà dõng dạc: Tuyên ngôn thơ
"Nam quốc sơn hà"… Ngăn sóng dữ xô bờ
"Hịch tướng sĩ" quyết một phen chống giặc
Và "Cáo bình Ngô" làm rạng rỡ non sông.

Lời của em… đưa anh về với đảo
Lớp lớp sóng trào trong nỗi nhớ biển Đông
Chiều quê hương, nghe vọng từ lớp học
Theo dấu chân cha bảo vệ biển đảo mình
Dù sóng cả vững tay chèo chớ ngã
Quyết một lòng gìn giữ đất Rồng thiêng.

 

Nguyễn Ngọc Đoàn (Bình Sơn)

VỊNH ĐẢO VIỆT NAM

Đảo ở nơi đây tự thuở nào
Khéo tìm biển ngự cá lao xao
Bao phen chống đỡ cuồng phong thổi
Lắm lượt dừng ngăn sóng dữ gào.

Mưa nắng âm thầm cùng gió nước
Động yên lặng lẽ với trăng sao
Mặt ai "bành trướng" mưu xâm lấn
Đảo mãi ngàn đời của Việt Nam.

BẢO VỆ CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ VIỆT NAM

Lãnh thổ Việt Nam có từ thưở nào?
Biết thời vua Hùng dựng nước đến nay
Trăm trứng nở ra lên nguồn xuống biển
Bảo vệ giang san canh gác đảo xa.

Ông cha chúng ta qua bao thế hệ
Một tấc không đi, một li không rời
Lặn lội ngày đêm dừng ngăn sóng dữ
Hy sinh xương máu trấn thủ Trường Sa.

Biển đảo của ta, trời đất của ta
Non non nước nước, điệp điệp trùng trùng
Biển đảo của ta, trời nước của ta
Xanh tận chân trời đẹp như gấm hoa.

Giờ đây tiếp bước noi gương người trước
Quyết giữ biên cương vẹn toàn lãnh thổ
Chớ phụ công Người, Bác dạy năm xưa
Ấy mới xứng là con Lạc, cháu Rồng.


Về Cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài Giao thông vận tải

Posted: 22 May 2014 06:39 PM PDT

phc1_16052014-eb745

BỘ GIAO THÔNG VẬN TẢI

THÔNG CÁO BÁO CHÍ
Về Cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài Giao thông vận tải

Căn cứ Quyết định số 1278/QĐ-BGTVT ngày 14/5/2013 về việc thành lập Ban Chỉ đạo tổ chức Kỷ niệm 70 năm và Quyết định số 1286/QĐ-BGTVT về việc Ban hành Kế hoạch tổ chức Kỷ niệm 70 năm Ngày truyền thống và Đại hội thi đua yêu nước Ngành Giao thông vận tải Việt Nam (28/8/1945-28/8/2015);
Căn cứ Quyết định số 633/QĐ-BGTVT ngày 06/03/2014 về việc mở Cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài Giao thông vận tải và 634/QĐ-BGTVT về việc ban hành Thể lệ Cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài GTVT;
Căn cứ Quyết định số 954/QĐ-BGTVT về việc thành lập Ban chỉ đạo và Ban tổ chức Cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài GTVT
Theo đó, ngày 25 tháng 4 năm 2014, tại Hà Nội, Bộ Giao thông vận tải và Hội Nhà văn Việt Nam chính thức phát động Cuộc vận động sáng tác văn học về đề tài Giao thông vận tải.


1. Mục đích cuộc vận động
Tri ân đối với những đóng góp không mệt mỏi của các thế hệ lãnh đạo, cán bộ công nhân viên, người lao động ngành Giao thông vận tải các thời kỳ đã và đang trở thành nguồn cảm hứng, nền tảng vững chắc để giúp các thế hệ hôm nay của ngành Giao thông vận tải vươn cao, vươn xa hơn trong tương lai;
Tiếp tục khẳng định vai trò, vị trí của ngành Giao thông vận tải, cổ vũ ý chí quyết tâm của cán bộ, công nhân viên chức, người lao động trong Ngành, hăng hái thi đua lao động sáng tạo trên các mặt trận giao thông vận tải vì sự phát triển của đất nước;
Thông qua Cuộc vận động, nhằm đẩy mạnh công tác tuyên truyền về truyền thống lịch sử của ngành Giao thông vận tải nhân dịp 70 năm Ngày truyền thống Giao thông vận tải Việt Nam (28/8/1945 – 28/8/2015) được thể hiện bằng các tác phẩm văn học có giá trị lớn về tư tưởng và nghệ thuật;
Qua Cuộc vận động phát hiện, nêu gương, góp phần nhân rộng những nhân tố mới, các điển hình tiên tiến, gương người tốt, việc tốt trong thực hiện các nhiệm vụ chính trị mà Đảng và Nhà nước giao cho ngành Giao thông vận tải.
2. Phạm vi đề tài của Cuộc vận động
– Truyền thống anh hùng "Dũng cảm – Thông minh – Sáng tạo" của ngành Giao thông vận tải Việt Nam trong lịch sử đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; đặc biệt là ngành Giao thông vận tải "đi trước mở đường" trong chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ; bảo đảm giao thông vận tải trong những năm tháng chống Mỹ cứu nước, mở đường Trường Sơn, đường Hồ Chí Minh trên biển góp phần vào những chiến thắng vĩ đại của dân tộc đấu tranh thống nhất nước nhà, xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Những tấm gương hy sinh vô bờ bến của những tập thể, cá nhân ngành Giao thông, Thanh niên xung phong Giao thông vận tải trong các cuộc chiến đấu chống ngoại xâm, giành độc lập dân tộc, thống nhất đất nước và trong xây dựng chủ nghĩa xã hội đã trở thành biểu tượng sáng ngời của chủ nghĩa Anh hùng cách mạng Việt Nam trong thời đại Hồ Chí Minh.
Những thành quả quan trọng của ngành Giao thông vận tải từ ngày đất nước đổi mới trên những công trình đã và đang được xây dựng trên khắp đất nước trên các lĩnh vực đường bộ, đường sắt, hàng không, hàng hải, đường thủy nội địa…. cùng các thành quả quan trọng khác trong cải cách hành chính, xây dựng thể chế, quy hoạch, chiến lược, luật pháp, nghiên cứu khoa học, giáo dục – đào tạo, vận tải, giao thông đô thị, phát triển giao thông nông thôn, miền núi, vùng sâu vùng xa, hải đảo… góp phần đáng kể vào sự tăng trưởng và phát triển của kinh tế – xã hội.
Những tập thể và cá nhân điển hình, tiêu biểu trong phong trào thi đua yêu nước hiện nay của toàn ngành Giao thông vận tải đã có những đóng góp xuất sắc góp phần tạo nên những bước phát triển vượt bậc cả về chiều rộng và chiều sâu, hội nhập quốc tế của Ngành góp phần vào sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước.
3. Thể loại đề tài
– Tiểu thuyết;
– Tập bút ký, tập truyện ngắn, tập thơ (có ít nhất 50% số lượng bài phản ảnh đúng chủ đề mới, mới được đưa vào xét chọn);
– Trường ca;
– Truyện ngắn, bút ký, thơ (riêng chùm thơ ít nhất phải có 05 bài).
4. Đối tượng được tham gia Cuộc vận động
– Các nhà văn chuyên nghiệp;
– Người viết ở mọi lứa tuổi; người Việt Nam ở trong và ngoài nước và người nước ngoài có tình cảm với Việt Nam;
– Đặc biệt khuyến khích các nhà văn, tác giả, nhóm tác giả trong ngành Giao thông vận tải;
– Thành viên Ban chỉ đạo, Ban Giám khảo (Sơ khảo, Chung khảo) có thể gửi tác phẩm hưởng ứng cổ vũ Cuộc vận động, không tham dự giải nhưng sẽ được tôn vinh.
5. Thời gian tổ chức
Ngay sau Lễ phát động (ngày 25/4/2014), Ban Tổ chức sẽ nhận bài tham gia cuộc vận động; Thời hạn cuối cùng nhận bài: 30/4/2015 (tính theo dấu bưu điện);
– Chấm tác phẩm (Sơ khảo và Chung khảo): tháng 5 – 6/2015;
– Tuyển chọn, biên tập các tác phẩm, tổ chức in thành tập sách: tháng 7/2015;
– Tổng kết công bố kết quả vào dịp kỷ niệm 70 năm Ngày truyền thống Giao thông vận tải Việt Nam (28/8/2015).

Hà Nội, ngày 25 tháng 04 năm 2014


HÃY YÊN LÒNG NHÉ ANH!

Posted: 22 May 2014 06:27 PM PDT

MG-1434-9830-1400731538

LAN HƯƠNG (Gia Lai)

HÃY YÊN LÒNG NHÉ ANH!

Bao lâu rồi
anh chưa về thăm em
bấm đốt ngón tay
đếm từng giây từng phút
thư anh viết
còn tươi nguyên màu mực
mang trọn tình anh với Đảo xa

Thương con nục con măng
trước bão tố phong ba
đoàn thuyền ra khơi
nay gặp luồng sóng dữ
bởi quân cướp nước
ngày đêm rình rập
sóng dậy ba đào
lòng mẹ quặn đau

Em nhận từ anh
chút nắng gió biển khơi
nhành san hô
còn tươi màu nắng mới
cánh hải âu nghiêng chao
dệt mùa thương nhớ
lời ru hiền hòa
theo cánh sóng vươn xa…

Hãy yên lòng nhé anh!
nơi chốn quê nhà
mọi việc trước sau
đã có em lo liệu
nơi đảo xa
anh vững tay chèo lái
canh giữ biển trời
cho Tổ quốc bình yên…
Pleiku, tháng 5/2014


NGÀY MAI TA TRỞ THÀNH DÂN THÀNH PHỐ

Posted: 21 May 2014 11:39 PM PDT

10307170_495540757214597_3606575560230628129_n

Bùi Huyền Tương (Tịnh Hòa, Tp Quảng Ngãi)

NGÀY MAI TA TRỞ THÀNH DÂN THÀNH PHỐ

Chỉ còn đêm nay
Ngày mai ta trở thành dân thành phố
Vẫn còn đây
Ơi, bến nước con đò
Ơi, con đường làng quanh co ngày ngày hàng cây che bóng
Dẫn hương đồng, dắt gió nội về thôn
Và còn đây mỗi sớm mai hồng
Mẹ gánh vườn ra chợ
Giọt mồ hôi cấn vai mà trưa về vẫn à ơi… khúc hát
Giọng quê mùa níu mãi bước cháu con
Tiếng sáo diều véo von
Chạm trăng chiều mang mang vụ gặt

Tôi sợ ngày mai…
Trở thành xa lắc
Chất quê mùa đã thấm đẫm thịt da tôi
Ơi, con cá đồng cứ quẫy trong hoài niệm
Dẫn tôi loanh quanh cùng vòng xoay kí ức
Tay khẽ khàng choài hứng mảnh hồn quê

Ngày mai
Trên những phong thư tôi gởi hay nhận về
Thêm từ mới…

Dẫu đúng vậy.
Tôi vẫn ngỡ ngàng
Mình trở thành dân thành phố rồi ư!


KHÚC XA QUÊ

Posted: 21 May 2014 11:35 PM PDT

1513807_601048636645681_1662805408_n

SÓNG THU (Tp HCM)

KHÚC XA QUÊ

Em sẽ về Quảng Ngãi cùng anh
Thăm quê hương bà con nơi lối nhỏ
Nghe sáo diều vi vu chiều trở gió
Bằng lăng nghiêng đầu ngõ chắc trổ hoa

Em sẽ về thăm đất Mẹ quê Cha
Ngắm Trà Giang dưới chiều hè oi bức
Thuyền lênh đênh trong hoàng hôn vàng rực
Thiên Ấn Niêm Hà vang vọng tiếng chuông

Em sẽ về thăm lại cố hương
Bao kỷ niệm vấn vương thời tuổi trẻ
Dòng Vệ Giang ru êm… vờn sóng nhẹ
Nghe tâm hồn gọi khẽ giấc mơ hoang

Em sẽ về khi nắng nhạt thu sang
Đêm thao thức dưới trăng vàng thơ mộng
Gió đưa hương lượn lờ qua sương mỏng
Nhịp tim mình rộn rã… Khúc xa quê.
22/5/2014


Tuyển V-H 29/ ĐĂNG VŨ

Posted: 19 May 2014 08:06 PM PDT

14-5-Anh-10-Ly-Son-4977-1400142627

 

ĐĂNG VŨ

 

Nhớ bến sông quê

 

Đấy là bến sông có một con đò

Nghếch đầu ngóng tầm tầm chiều đổ

Tiếng gọi đò trôi dọc triền sông lở

Chạm cây sào cắm đợi khách sang sông

 

Đấy là nơi bạn sang bên kia lấy chồng

Không thèm chơi với tụi trai làng nữa

Tiếng huýt sáo bên đò sau ngày gặt lúa

Rơi xuống sông chìm nghỉm tự bao giờ

 

Đấy là nơi anh đỏ mắt lần mò

Xác vợ biệt tăm dưới lòng sông đục

Mùa nước lũ bao người rưng rức khóc

Bến sông quê duềnh con sóng càn qua

 

Đấy là nơi em mò ốc dậm cua

Nhùng nhằng thắt lưng cái dây buộc giỏ

Mùa nước lợ da đen thui thủi

Có bát canh phải đổi cả chiều hè

 

Đấy là nơi má tiễn con đi

Chiếc nón cời quơ giữa lưng chừng trời đất

Để con qua bao miền đất nước

Chiếc nón cời xao động mãi trong con

 

Đấy là cái – bến – sông

Xóm làng không cần đặt thêm tên gì vào đó

Cái bến sông nhảy ùm thời tuổi nhỏ

Nước trong veo còn rười rượi da mình.

Tiếng đàn bầu

Tịch tình tang
Tiếng đàn bầu cậu chơi giữa khuya
Tan từng giọt vào trong đêm mưa
Trôi từng sợi theo luồng gió rét
Dưới ngọn đèn dầu leo lét
Năm ngón tay gầy run run
Năm ngón tay gầy, như vẫy gọi những linh hồn
Vất vưởng theo tiếng đàn trầm bổng
Tịch tình tang
Tịch tình tang tang…
Cháu nằm im như thể ngủ quên
Chiếc chiếu cậu đắp cho cứ thò đầu thò đuôi không hết
Những tiếng đàn chui vào da thịt
Da thịt còn rưng rưng một nỗi nhớ nhà
Mới hôm nào mà đã hai mươi năm qua
Cháu mang tiếng đàn ngược xuôi, xuôi ngược
Biết bao lần da thịt ngân lên mà lần nào cũng rươm rướm khóc
Nhớ hôm cậu chơi đàn để quê cơn đói năm xưa
Nhớ hôm cậu gửi chút nhớ quê nhà cho gió cho mưa
Bây giờ cậu nằm đây hiu hắt bốn mùa
Tấm bia đã ố mờ tên tuổi
Chỉ có gió mưa mang tiếng đàn rắc lên nấm mộ
Mọc thành những loài hoa không tên
Những loài hoa tím ngắt một linh hồn
Đàn một dây
Tịch tình tang
Đơn sơ như một đời người
Tang tính tình
Nhiều khi phải rung lên để qua cơn đói khác
Và nhiều khi
Nhiều khi
Biết yêu gì hơn khi biết trong nắm đất
Những tiếng đàn lặng lẽ biến thành hoa…

 


Tuyển V-H 28/ TRẦM THỤY DU

Posted: 18 May 2014 06:31 PM PDT

xua

TRẦM THỤY DU
Ký ức
Người đàn bà xòe tay đón mưa
Tiếng hát Khánh Ly trong quán cà phê thao thức
"Ngoài hiên mưa rơi rơi…"
Những sợi tóc bết vào nỗi nhớ
Đêm như đợi chờ ai.

Không còn tôi không còn mùa đông xưa cũ
Những mảnh vỡ thời gian cứa vào lời thánh ca
Đêm Noel hành lang giáo đường hun hút
Nụ hôn đầu vụng dại
Dưới tượng Chúa lòng lành.

Người đàn bà xòe tay đón mưa
Nhạc Trịnh gõ vào tôi gõ vào đêm
"Lời buồn thánh"
Tiếng kèn clarinette xanh xao
Gã nhạc công da đen ngái ngủ.

Luân vũ mùa hạ
Mùa hạ ấm nồng như mặt trời nhô lên từ biển
Bikini và em nồng nàn
Tôi lang thang trên bãi biển hát lời hạ trắng
Nắng mềm dấu chân quen
Không gian tràn tiếng sóng.

Bầy dã tràng cần mẫn xây lâu đài trên cát
Tôi vô tư bước theo em
Mùa hạ bay ngang mang hơi thở biển
Mặn mòi nụ hôn trưa
Bàn tay đầy cát nóng.

Có lẽ nào tình yêu mang khuôn mặt lơ ngơ
Như khuôn mặt tôi méo mó trong mắt em
Tôi cười nhạo những lời thơ lãng mạn
Em bập bẹ bên tai
Nghe như tiếng thở dài.


Tuyển V-H 27/ TRẨN CAO DUYÊN

Posted: 18 May 2014 06:21 PM PDT

sa huynh

 

TRẦN CAO DUYÊN

Quảng Ngãi mùa xưa

Trong thành phố này có thị xã ngày xưa
Trong thị xã ngày xưa có vườn thơ biêng biếc
Những vòng xe chậm đều bâng khuâng trên đường Nguyễn
Em khẽ hát câu gì mà nốt lá thầm rơi

Thị xã ngày thiếu em thừa chống chếnh chơi vơi
Mưa thấp mưa cao rạt rào mái phố
Bong bóng nước vỡ nhòa con mắt nhớ
Hiên nhà không quen giữa chiều không em

Khi tôi bắt đầu yêu thị xã êm đềm
Là lúc cơn bão em nghiêng tôi đầy bất trắc
Em thật gần rồi cũng em xa lắc
Chuông nhà thờ hư không từ phía Chúa dang tay

Trong thành phố mùa xuân còn một chút sương bay
Còn một nhánh sầu đông nguyên xanh cành lá cũ
Thương khoảng trời em mờ bóng chim di trú
Tôi dắt tôi đi tìm chút Quảng Ngãi mùa xưa.

Cảm xúc tháng tư

Sau ô cửa tháng tư là khoảng trời mênh mang
Gấp sách lại đi em. Ra ngoài chơi với cỏ
Vừa đủ lao xao vòm cây ngày biếng gió
Ghế đá em ngồi xõa tóc phía mây xa

Có điều gì chưa kịp gởi tháng ba
Em ngoái lại: đường xưa mùa đã rụng
Hát vài câu thôi em – về những gì khuất lấp
Góc trời xa, đời vẫn gọi em đi

Ngồi với tháng tư xanh trên vạt cỏ nhu mì
Dưới thảm cỏ là nâu lành đất mẹ
Em sẽ thấy dịu dàng trong ngực trẻ
Khi thời gian vừa gởi một cánh thư

Hái một nụ hồng chào xanh ngát tháng tư
Nghe ngày mới chia tay tờ lịch cũ
Sáng chủ nhật cà phê vườn trong phố
Em có thấy chồi non vừa mở lá không em?


Tuyển V-H 26/ NGUYỄN TRUNG HIẾU

Posted: 16 May 2014 02:03 AM PDT

son tay2

 

NGUYỄN TRUNG HIẾU (Tp Quảng Ngãi)

Phía trước mặt trời lên

Khi có mặt trời
Chưa có anh và em
Tiếng mang ”tác” trước tiếng gà gọi sáng
Núi trong mây, rừng cháy nắng
Đak Ring lặng lẽ xuôi dòng
Và khi mặt trời khuất dãy Ta Man
Đêm đổ xuống bịt bùng hoang dã.

Từ lúc có con người đến ở
Có anh và có em
Mặt trời dẫu muốn ngủ trước đêm
Vầng sáng diệu kỳ mọc dậy
Thủy điện Ta Man
Soi bóng dòng sông, thác quẫy
Tiếng xe reo
Hối hả công trường
Con trẻ ríu ran
Lao xao
Người như hội.

Ơi đất Đak Ring! ơi bao con suối
Ơi Ta Man, phía ấy mặt trời lên.

Màu xanh – Thời gian

Một chiếc lá vàng rơi
Màu xanh dường không đổi
Đôi khi ta vô tình
Để một ngày ở lại

Trong cơn đau nghiệt ngã
Càng hiểu hơn lòng em
Người nối dài nhịp sống
Ngày thường ta dễ quên

Câu thơ nào đẹp vậy
Xanh suốt cùng thời gian
Em trong anh một nửa
Như vầng trăng trong ngần

Lòng không sao nói hết
Nỗi khát khao mùa xuân.


Tuyển V-H 21-25/ Tác giả người Quảng Ngãi đã mất

Posted: 15 May 2014 08:05 PM PDT

Chùm thơ một số tác giả người Quảng Ngãi đã mất:

10366270_495575493877790_7119855625700021909_n

 

BÍCH KHÊ

Tỳ bà

Nàng ơi! Tay đêm đang giăng mềm
Trăng đan qua cành muôn tay êm
Mây nhung pha màu thu trên trời
Sương lam phơi màu thu muôn nơi

Vàng sao nằm im trên hoa gầy
Tương tư người xưa thôi qua đây
Ôi! Nàng năm xưa quên lời thề
Hoa vừa đưa hương gây đê mê

Cây đàn yêu đương làm bằng thơ
Cây đàn yêu đương run trong mơ
Hồn về trên môi kêu: em ơi
Thuyền hồn không đi lên chơi vơi

Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.

 

Tranh lõa thể

Dáng tầm xuân uốn trong tranh Tố Nữ,
Ô tiên nương! nàng lại ngự nơi nầy?
Nàng ở mô? Xiêm áo bỏ đâu đây?
Ðến triển lãm cả tấm thân kiều diễm.
Nàng là tuyết hay da nàng tuyết điểm?
Nàng là hương hay nhan sắc lên hương?
Mắt ngời châu rung ánh sóng nghê thường;
Lệ tích lại sắp tuôn hàng đũa ngọc.
Ðêm u huyền ngủ mơ trên mái tóc.
Vài chút trăng say đọng ở làn môi.
Hai vú nàng! hai vú nàng! chao ôi!
Cho tôi nút một dòng sâm ngọt lộng.
Ôi lồ lộ một tòa hoa nghiêm động!
Tôi run run hãm lại cánh hồn si…
Ồ hai tay rơi chén ngọc lưu ly;
Ồ hai chân nở màu sen ẻo lả;
Cho tôi nàng! cho tôi nàng! tất cả?…
Tôi miên man uống lại mộng quỳnh dao
Cho đê mê, chới với, hồn lên cao,
– Một tinh cầu sẽ tan ra biển lệ.
Tiên nương hỡi! nàng sống trên thế hệ,
Bóng thời gian phải quỵ dưới chân nàng -
Xuân muôn đời di dưỡng giữa vùng tang!
Gương phép tắc suốt soi ngàn mộng ảnh!
Cớ làm sao nâng niu bầu giá lạnh,
Ấp tranh người, lơ đãng ngắm thi nhân?
Hay nàng nhớ nhung gác phượng đền lân?
Hay nàng ước mơ tình trong trắng ngọc?
Ôi! nàng ôi! Làm sao nàng chẳng khóc
Người thi nhân, vẻ đẹp của khiêu dâm -
Trăng thanh tịnh còn lóng trong thơ câm,
Nhạc vô minh hằng sôi trên nét chữ?
Ôi! Nàng ôi! thốt lên, lời ngọc nữ,
Lời trân châu rúng cả phiếm lòng tôi…
Ngọc Kiều! Ngọc Kiều! Ðến cặp song đôi
Cho tôi đọ vẻ hương trời sắc nước;
Vẻ huyền diệu ứ men say lướt mướt;
Vẻ yêu tinh dồn giận thấu vô gan;
Ta thiếp đi – trong một phút mê loàn
Xuống muôn đợt rồi bay lên tột bực…

 

TẾ HANH

Nhớ con sông quê hương

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre.
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè,
Tỏa nắng xuống giòng sông lấp loáng.
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm của dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ,
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ,
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhả
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông.
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng,
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng,
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển
Lại trở về lưu luyến bên sông;

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc,
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng,hai tiếng "miền Nam"
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng,
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc;
Tôi nhớ cả những người không quen biết.
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây,
Bỗng nghe dâng một nỗi tràn đầy;
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy, hồn tôi như suối tưới.
Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông.
Tình Bắc Nam tuôn chảy một dòng,
Không ghềnh thác nào ngăn cản được.
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước.
Tôi sẽ trở về sông nước của quê hương.
Tôi sẽ trở về sông nước của tình thương.

 

Vườn xưa

Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?

Hai ta như ngày nắng tránh ngày mưa
Như mặt trăng mặt trời cách trở
Như sao hôm sao mai không cùng ở
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?
Hai ta như sen mùa hạ cúc mùa thu
Như tháng mười hồng tháng năm nhãn
Em theo chim em đi về tháng tám
Anh theo chim cùng với tháng ba qua.

Một ngày xuân em trở lại nhà
Nghe mẹ nói anh có về anh hái ổi
Em nhìn lên vòm cây gió thổi
Lá như môi thầm thì gọi anh về
Lần sau anh trở lại một ngày hè
Nghe mẹ nói em có về bên giếng giặt
Anh nhìn giếng giếng sâu trong vắt
Nước như gương soi lẻ bóng hình anh

Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?

 

NGUYỄN VIẾT LÃM

Hạ Long đêm bốc vác

Tàu chúng ta không chỉ mang quặng mỏ
Mang cả vầng trăng ra giữa Hạ Long
Còi tàu khuya xé trời lay đá ngủ
Núi gửi chuyền nhau tiếng vọng vang lừng

Nghìn cụm núi phục mình trên mặt nước
Đảo nằm yên hay những khúc lưng rồng?
Tim biển đập dưới chân người bốc vác
Đớp ánh lân tinh con cá lượn vòng

Ta cắm vững bàn chân trên biển rộng
Vai ghép cầu cho quặng chuyển ra khơi
Tàu bạn đến đô thành trôi giữa sóng
Sáng bừng lên cho Tổ quốc ta vui

Bờ quê hương có ai thương nhớ nhỉ
Đèn Hồng Gai thao thức dãy sao khuya
Yêu đất nước đôi vai càng không nghỉ
Trăng hãy chờ ta, trăng vội chi về

Sương mờ xanh Hạ Long còn lạnh giá
Nhưng mồ hôi mưa xối đổ lưng trần
Tay cần trục theo tay người hối hả
Chưa kịp nhìn trời nước đã sang xuân

Sao mai ơi vội vàng chi dậy sớm
Biển chưa nghe giọng gáy núi Đôi Gà
Trăng dù xế mây hồng dù đã chớm
Vạn tấn hàng nô nức vượt khơi xa

Dang tay đón đầu tiên hơi gió sáng
Tự chân trời thổi nắng tới non cao
Ta xin gửi lòng ta về hải cảng
Với cả niềm vui sóng vỗ thân tàu

 

Nhớ nhà

Lòng như mây nổi lúc xa quê
Nắng cũng tương tư xế trưa hè
Là lúc chim chiều về cuối ngõ
Tiếng bà gọi cháu vọng sau đê

 

NGUYỄN VỸ

Sương rơi

Sương rơi
Nặng trĩu
Trên cành
Dương liễu …
Nhưng hơi
Gió bấc
Lạnh lùng
Hiu hắt
Thấm vào
Em ơi,
Trong lòng
Hạt sương
Thành một
Vết thương!…

Rồi hạt
Sương trong
Tan tác
Trong lòng
Tả tơi
Em ơi !
Từng giọt
Thánh thót,
Từng giọt
Điêu tàn
Trên nấm
Mồ hoang !…

Rơi sương
Cành dương
Liễu ngã
Gió mưa
Tơi tả

Từng giọt,

Thánh thót,
Từng giọt.

Tơi bời
Mưa rơi,
Gió rơi,
Lá rơi,
Em ơi !…

 

Mưa

Mưa
Lưa thưa
Vài ba giọt …
Ai khóc tả tơi,
Giọt lệ tình đau xót?…
Nhưng mây mù mịt gió đưa
Cây lá rụng xào xạc giữa trưa.
Mưa đổ xuống ào ạt, mưa, mưa, mưa!
Thời gian trôi tan tác theo tiếng mưa cười!
Không gian dập vùi tan tác theo tiếng mưa trôi,
Đàn em thơ nhào ra đường, giỡn hớt chạy dầm mưa!
Cỏ hoa mừng nên vận hội, ngả nghiêng tắm gội say sưa!
Nhưng ta không vui, không mừng. Lòng không ca, không hát!
Ta đưa tay ra trời, xin dòng mưa thắm mát.
Tưới vết thương lòng héo hắt từ năm xưa!
Nhưng, ô kìa! Mưa rụng chóng tàn chưa!
Trời xanh xanh, mây bay tan tác,
Ai còn ươm hạt mưa đào,
Lóng lánh trong tim Hoa ?
Ai ươm mơ sầu,
Ôi mong manh,
Trong tim
Ta!

 

ĐINH XĂNG HIỀN

Giản đơn và yên lặng

Tiếng ru người mẹ trẻ nơi nao
Ngọt ngào muôn giấc
Ru cái dịu thơm tỏa khắp
Ché rượu nếp hai cần
Anh và em cùng uống
Như hai bờ suối trong
Lòng anh say mềm
Em vẫn như hoa a – tang
Trắng muốt bên bờ suối
Em không cười chỉ nói
Học đâu lắm cái chữ yêu
Nghe ngọt hơn trái chín
Nồng hơn rượu mạnh
Mà cũng đáng sợ hơn nhiều
Ngực em thoảng hương hoa Pông
Như con nai tơ sưởi nắng
Phải em đợi một tình yêu
Giản đơn và yên lặng
Đất cho ta hoa thơm trái ngọt
Anh muốn học tình yêu của đất.

 

Hát với biển

Biển như bể chàm
Đầu bịt vòng khăn trắng
Tình đời thăm thẳm
Như mắt đen cô gái
Cá voi có ngà
Cá thu như con công
Cùng với cá chim
Múa trong rừng san hô
Ô kìa bạn tình
Con sóc hay tôm hùm
Cá song lấp lánh
Như trăm ngàn con sao
Cá song giữ lửa
Đốt rực ngàn bó đuốc
Tôi hát cùng biển
Tôi đứng với trời
Biển trời vào tim
Đem hát cùng rừng
Ơi bạn tình đẹp.


No comments:

Post a Comment