LIÊN GIANG (Tp Quảng Ngãi)
Khúc ly quê
Sông Trà, thương em mùa nước cạn
Phơi hồn lặng lẽ trảng cát nâu
Giọng hò lơi, ba lý ví dầu
Chơi vơi thế, lòng ta day dứt đấy
Nắng cứ dội, rám má em tháng bảy
Nẻo nào về bớt bỏng rát bàn chân
Ta tự ru ta lúc được gần
Người ở trọ nơi quê nhà, nghẹn đắng
Sông Trà, ta thương hai màu nắng
Một nửa trao đi, lễnh loãng chiều
Nửa mắc cạn, neo hồn đời bận bịu
Để một ta đắm với chút tình riêng
Mùa sang mùa, con nước chao nghiêng
Cơn quặn thắt còn đau tình mẹ
Ầu ơ ban ngày, ta thành con trẻ
Mục nỗi nhọc nhằn cha gồng gánh lệch vai
Sông Trà, thương ai một phố dài
Phố mới, mà sao ta mãi cũ
Đêm buông chùng, ôm lòng biết đủ
Bạc nhược nỗi buồn, trú ngụ chút cuồng si
Phải bây giờ tình cứ muốn cho đi
Mong kẻ nhận mở lòng như từng chối bỏ
Nương náu một ngày trời im gió
Ta chờ ta bình thản dẫu muộn màng.
No comments:
Post a Comment