Tiếng gọi sông núi – thơ Trần Văn Khánh Posted: 29 May 2014 10:08 AM PDT TIẾNG GỌI SÔNG NÚI Dồn dập dồn dập Tiếng hùng ca tự ngàn xưa Anh linh đó bao thời liệt oanh Sử xanh bao lần ghi chép Rang rở lạc hồng Sáng danh văn lang Nầy công dân việt nam Hãy vung tay lên và ngẩng cao đầu Đất nước đang oằn mình Với nỗi đau mất mát Nầy công dân việt nam Hãy lặng nghe Tiếng gầm thét của núi sông Nơi biên cương hải đảo Tiếng cuồng nộ kêu gào Dục vang … dục vang Lời sông núi đã rền hãy Quên đi anh những tị hiềm nho nhỏ Triệu con tim hòa quyện chung máu đào Đất nước gọi ta vươn mình bất khuất Sống chết nầy xin gởi hiến non sông Máu xương nầy dẫu trắng hồng biển cả Vạn hồn thiêng nguyện quyện xứ quê nhà Bao người ngả thêm thắm cờ dân tộc. Trần Văn Khánh |
Tiếng sóng – thơ Nguyễn Viết Hòa Posted: 29 May 2014 10:05 AM PDT TIẾNG SÓNG Đêm nằm nghe tiếng sóng ru xa Sóng biển Đông ta từ nghìn năm trước Sóng từ thuở cha ông mình mở nước Một dải non sông biển cả vỗ về Hoàng Sa-Trường Sa: hai tay mẹ chở che Tổ Quốc yêu thương nằm bên biển lớn Biển nổi phong ba khi quân thù hung tợn Đem mộng xâm lăng giày xéo nước nhà Bốn mươi năm rồi, ôi máu thịt Hoàng Sa! Nỗi đau ấy như cắt lìa khúc ruột Có tình yêu nào lớn hơn tình yêu Tổ Quốc? Tiếng sóng ru hồn tử sĩ đêm đêm Quá khứ giống nòi em nhớ không em ? Đống Đa, Chi Lăng, Bạch Đằng, Hàm Tử Dòng máu anh hùng thắm hồng trang sử Anh nghe rền vang lời hịch Quang Trung: Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng Rằng đất nước mấy ngàn năm có chủ Đại cáo bình Ngô – hùng văn muôn thuở Thống thiết thề xưa: không đội trời chung Mộng bá quyền khuấy động sóng biển Đông Cắm giàn khoan nhói đau lòng biển mẹ Trỗi dậy hòa bình lẽ nào như thế ? Biển nổi giận rồi, biển của ta ơi ! Những con thuyền nhỏ bé vượt trùng khơi Mang cờ đỏ tung bay biển trời Tổ quốc Ai ngăn được lòng dân ta yêu nước ? Hướng về Hoàng Sa – đất của tổ tiên Việt Nam – Hoàng Sa biển cả nối liền Những tên đảo – tên cha ông ngoài đó Đảo Lý Sơn biết bao ngôi mộ gió Thân xác hùng binh nằm lại biển khơi Tiếng sóng âm vang ru mãi muôn đời Hay tiếng vọng của hồn thiêng non nước Hay tiếng gọi của bao niềm mong ước: Xanh biển trời và trắng cánh chim câu Bọn tham tàn chẳng trụ mãi được đâu Khi biển vây giăng lưới trời chính nghĩa Lòng yêu nước là pháo đài bốn phía Giữ mãi non sông toàn vẹn cơ đồ. Nguyễn Viết Hòa 14.05.2014 |
Biển Đông với người Việt – thơ Ngã Du Tử Posted: 29 May 2014 10:02 AM PDT BIỂN ĐÔNG VỚI NGƯỜI VIỆT (Nhân chuyện Trung Hoa đặt giàn khoan HD 981) Từ bao triều đại Việt: – Hoàng Sa, Trường Sa là máu thịt, xương da của Tổ quốc bao chiến tích cha ông ta thưở trước lúc bắt đầu có lịch sử tổ tiên buổi tiệc khao lề tế lính mãi ầm vang người lính Việt được giong buồm giữ đảo vượt ngàn dặm dưới biển trời giông bão danh dự và trách nhiệm của thần dân người Lý Sơn – những chiến binh dũng cảm hiên ngang vô cùng dẫu gian khổ hiểm nguy khi trở lại quê nhà… ồ, thật hiếm Tổ quốc là thiêng liêng thân xác sá gì những mộ gió muôn đời cùng sóng biển vẫn âm thầm sống mãi với thời gian dân Việt tôi tâm ý thật hiền cứ cần mẫn giữ giang sơn tổ quốc dẫu Trung Hoa cố tình ngang ngược cắm giàn khoan: – mộng xâm lược biển nhà khắp Việt Nam những nắm tay dậy sóng quyết đồng lòng giữ tấc biển non sông đất nước nầy của con cháu Lạc Hồng hởi Đại Hán cớ sao sang xâm phạm thật tình nước ngươi là nước lớn nhưng ngược ngang ta chẳng quyết dung nào tinh thần dân tộc hơn vũ khí giương cao vì Tổ quốc quyết một lòng giữ vững Ngã Du Tử |
Mời em về thăm quê anh – thơ Hồng Mai Posted: 29 May 2014 09:57 AM PDT MỜI EM VỀ THĂM QUÊ ANH Mời em về thăm Quảng Ngãi quê anh Nơi chiến thắng Ba Gia. Vạn Tường diệt Mỹ Nghe hát bài chòi nghe điệu hò ba lý Đêm sông Trà trăng tắm dưới dòng xanh Mời em về thăm Quảng Ngãi quê anh Thưởng thức mạch nha, đường phèn đường phổi Cá bống sông Trà, tô don nóng hổi Kẹo gương thơm giòn, vị quế ngọt thanh Mời em về Quảng Ngãi cùng anh Đất quê nghèo nhưng thủy chung son sắc Trong gian lao vẫn một lòng bền chặc Mặn muối cay gừng đều chia sẻ cho nhau Quê anh giờ công trình mới vươn cao Nhà máy lọc dầu soi mình bên biển Đêm phố Vạn Tường lung linh ánh điện Nhịp sống như từng giờ hối hả bay lên Quê anh giờ như một mũi tên Đầu sóng Lý Sơn vươn mình ra biển Để bảo vệ chủ quyền của Tổ Quốc ngàn năm văn hiến Mọi kẻ thù ta chẳng sợ kẻ thù chi Em hãy về Quảng Ngãi với anh đi Khúc ruột miền Trung nghĩa tình sâu nặng Về cùng anh biển Mỹ Khê đầy nắng Để tắm mình trong chan chứa yêu thương. Hồng Mai (maihong70@gmail.com) |
Nặng – thơ Thạch Mộ Posted: 29 May 2014 09:53 AM PDT Nặng… Tôi sinh ra trên cát!… Hơi thở đầu tiên đã có vị mặn quánh môi Tiếng khóc đầu tiên có sóng biển quyện hòa Ánh mắt đầu đời đã bắt gặp trùng khơi Và nhịp đập tim tôi cũng ùa theo sóng vỗ… Em yêu tôi trên cát!… Nụ hôn đầu mặn chát vị quê hương Cái nắm tay bổng rát giữa trưa hè Cũng xao lòng ngây ngất đóa Từ bi Hàng phi lao cũng lặng mình trong gió… Và rồi.. em xa tôi, bỏ quê lên thành phố… Tôi – dã tràng se cát mãi đợi em!… Biển vẫn xanh như chẳng có nỗi đau Trong tim tôi vẫn hình em máu ứa Vẫn rộn ràng tiếng sóng biển quê hương Vẫn ngập tràng bao lời em hứa! Biển vẫn xanh như ngày ta gặp nhau Biển cứ xanh như tự thuở nào!… Tôi chờ em trên cát!… Chẳng thể nào khác được em ơi Nhưng ví dụ (ví dụ thôi) gặp lại Chắc cả em và tôi cũng thế Sẽ nhận ra mình ở tuổi hai-mươi!?. Thạch Mộ ———————————————————————— NGUYỄN HẢI ÂU Bút danh: Thạch Mộ Quê: Đức Phong, Mộ Đức, Quảng Ngãi Hiện ở: Đức Phong, Mộ Đức, Quảng Ngãi Công tác: UBND xã Đức Phong |
Còn chút nắng chiều – Hồng Phúc Posted: 29 May 2014 09:50 AM PDT CÒN CHÚT NẮNG CHIỀU Hat hiu còn chút nắng chiều Mặt trời hấp hối tịch liêu kiếp người Nói gì với Mẹ, Mẹ ơi ! Tàn dần hơi thở cuối đời quặn đau Tim con trổi nhịp cung sầu Viết vần thơ khóc .. giọt ngâu tuôn trào Mẹ ơi ! con muốn thét gào Mẹ vẫn thinh lặng thều thào từng hơi Chiều tà sắp tắt nắng trời Màn đêm buông xuống tả tơi cõi lòng Nắng ơi chầm chầm nghe không Để hoàng hôn xuống ấm nồng Mẹ yêu Cầu mong dài chút nắng chiều Cho con còn mãi Mẹ yêu bên đời Con nguyện cầu xin Chúa Trời Ban ơn cho Mẹ trọn lời xin vâng . Hồng Phúc |
No comments:
Post a Comment