Thursday, July 30, 2015

CHÙM THƠ LỤC BÁT Của Đặng Toản

CHÙM THƠ LỤC BÁT Của Đặng Toản


CHÙM THƠ LỤC BÁT Của Đặng Toản

Posted: 30 Jul 2015 04:19 AM PDT

CẢ GAN

Học chăm ước được chơi nhiều
Khi chơi ta học lắm điều thật hay
Học thì tỉnh, chơi lại say
Học say chơi tỉnh, họa may khó lường
Chẳng biết tôi, đấng nào thương ?
Cả gan chọn cõi vô thường học, chơi (!)

CÀ PHÊ, QUÁN CÓC VỈA HÈ

*tặng Nguyễn Sông Ninh

Rủ nhau đi uống cà phê
Ngồi nhìn thiên hạ tư bề ngược xuôi
Cạnh xe nước mía nhiều ruồi
Thuốc Miên (1) nửa gói chưa nguôi cơn sầu
Không nhà chẳng biết về đâu
Ai ca mùi mẫn chân cầu vọng sang
Cà phê này ít…bắp rang
Tôi khen, bạn cứ cười khan; thiệt tình (!)

Chợ Lớn Cuối năm 1982
(1)Thuốc Miên ( Campuchia ) hiệu Apsara .

CHA ĐÂU RỒI?
(họa bài" Cha không về")

Cha đâu rồi hỡi cha ơi!?
Giờ đây con vọng chân trời đăm đăm
Chõng tre lều cỏ cha nằm
Chiếc nong ngày cũ con tằm xưa đâu?
Trời quê trăng đục mây nhầu
Sương quê mù lạnh mái đầu thanh xuân
Thềm quê đèn nhớ kéo quân
Tình quê con thắp thêm tuần nhang khuya.

Đặng Toản


CHÙM THƠ LỤC BÁT Của Trần Quang Dũng

Posted: 29 Jul 2015 09:47 PM PDT

ĐỔI GẠO ĐẦU NGUỒN

Từ quê Cha ngược lên rừng
Gánh bao ngày tháng, đôi chân mỏi mòn
Bầy Chó nhỏ, cõng lên non
Sơn Hà đổi gạo nuôi con sớm chiều.
Đếm từng hạt gạo chắc chiu
Cho con gom chữ nâng niu tuổi già

Vợ hiền mong đợi đường xa
Cha con đem gạo Sơn Hà về ăn
Cảnh nhà nhộn nhịp lăng xăng
Con vui hớn hở thêm chăm học hành…

Sơn Hà gạo lức mà thanh
Bởi trong nước mắt, long lanh tiếng cười
Dẩu rằng hạt gạo không tươi
Bởi mồ hôi mặn của người Cha yêu!
Vạn An. 1987

ĐÀ LẠT XUÂN

Se se màu đất quanh đồi
Trong hơi lạnh có em, tôi vai kề
Dìu nhau qua dốc nhiêu khê
Hoa Anh Đào nỡ đường về chim reo…
Mùa Xuân trải thảm lưng đèo
Tôi và em bước nương theo đường chiều
Suối khe ong bướm dập dìu
Vẽ hình hai đứa dựng lều cỏ hoa.

NGÀY VỀ CỐ QUẬN

Ngày về nhìn phố buồn thiu
Lơ mơ ký ức nổi chìm bóng mây
Con đường hoang phế cỏ cây
Tiếng côn trùng nhã vơi đầy lời ru

Ngày về tìm bóng thiên thu
Thấy tiền nhân hiện mịt mù khói sương
Còn tôi hiu quạnh bên đường
Ngu ngơ tìm mãi chút hương ngày nào…

Vạn An. 2001
TRẦN QUANG DŨNG


NHỚ BẠN Thơ Trần Quang Châu

Posted: 29 Jul 2015 09:42 PM PDT

NHỚ BẠN
(Hương Linh: Nguyễn Xuân Phước)
Mình ngồi viết vài dòng thương nhớ Phước.
Ký ức no đầy kỷ niệm buồn vui.
Dẫu bút mực có mài mòn kinh sử
Cũng không tô đủ nét …ý nụ cười!

Mình cũng biết nói ra là đã trật.
Lở nói rồi chút xíu… sẽ quên thôi.
Bởi ngôn ngữ chưa qua bờ đại ngả,
Chuyên chở làm sao hết ngộ tánh con người.

Nên có lẽ dò tìm trong ẩn ngữ.
Chút than hồng khêu bếp lửa tâm linh.
Cho kịp lúc… hả hê đời tung hứng.
Đến thăng hoa cõi ấy chắc đa tình…!

Mình đã viết thành bài thơ nhớ bạn.
Ranh giới nụ cười xóa hết nỗi gần xa.
Và có thể ra đi như trở lại.
Như con tàu rồi cũng sẽ về ga!

TRẦN QUANG CHÂU


No comments:

Post a Comment