ĐÊM THIẾU PHỤ
Đêm thiếu phụ, giũ hồn trăng khuyết
Bên hiên xưa, gió đổ dập dồn
Tàu chuối nhịp thời gian mê miết
Rụng mơ tình, gõ trượt mái tôn
*
Vòng sống khép, xui chiều mở đóng
Vẫn hồn nhiên như tuổi trâm cài
Điều gì đến bến bờ ảo vọng
Sao ví dầu … dù có một mai …?
*
Đêm quanh co, chất chồng gối mộng
Nghe thời gian chầm chậm bên giường
Chiếc lá, giấu giữa trời lồng lộng
Thẩn thờ rơi, phai nhạt làn hương
*
Thôi buông hết, bao điều chấp chứa
Vỡ toang chiều, sống lại đôi mươi
Quên … đắm đuối, chưa hề chọn lựa
Bùng nổ đêm, trong vắt tiếng cười …
TRÔI ĐÂU MÙA HẸN CŨ ?
Chiếc lược ngày xưa đã gãy rồi
Trong tóc rối chiều mưa mờ tối
Như đi qua cuộc tình nông nổi
Lời hẹn nào, năm tháng buông trôi
*
Tái cung môi, tím ngắt gọi mời
Chiều năm cũ, đong đưa trước mặt
Nỗi nhớ gì? Hắt hiu quay quắc
Giọt mưa rơi, nhòe mắt em ơi …
*
Thôi để mình anh về chốn xưa
Nơi đóng váng một thời trai trẻ
Nơi ký ức mịt mờ giằng xé
Ngúc ngoắc chiều, trong tiếng đò đưa …
EM ĐI QUA MÙA THU CŨ
Vương trong nắng dấu mùa thu cũ
Khẽ khàng rơi trong vắt tiếng cười
Còn nguyên đó, sắc màu quyến rũ
Dẫu muộn màng của tuổi năm mươi
*
Bao say đắm, ngày xưa òa vỡ
Cứ thẩn thờ, chiều biếc, giá như …
Lay trong gió điều gì gợi mở
Lời hẹn, mờ xoay, đêm giã từ
*
"Em trở lại, mùa thu trở lại"
Đánh rơi tình hư ảo, ngày xưa
Chầm chậm bước, qua thời con gái
Sẽ sàng buông nếp gấp nhặt thưa
*
Hoa cúc cuối mùa, bừng nở rốt
Mướt bến đời, nắng mật vờn qua
Trôi đâu hết vết hằn mai một
Rạng rỡ chiều – Bối rối đường xa…
X\2016
Lê Thanh Hùng
No comments:
Post a Comment