Wednesday, April 30, 2014

Thư mời dự xem: Đêm thơ – nhạc – họa - 9 - 10

Thư mời dự xem: Đêm thơ – nhạc – họa - 9 - 10

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

Thư mời dự xem: Đêm thơ – nhạc – họa

Posted: 29 Apr 2014 12:36 AM PDT

clb TRA GIANG (1)

clb TRA GIANG 2

clb TRA GIANG 3 (1)


CTV043- ĐỖ ANH TRÚC

Posted: 28 Apr 2014 11:59 PM PDT

ảnh

ĐỖ ANH TRÚC
Quê: phường Quảng Phú, Tp Quảng Ngãi
Hiện sinh sống tại: Quận 12, Tp. HCM
Đang làm việc: CT Tân Hải, KCN Tịnh Phong (Quảng Ngãi)
Email: doanhtruc@gmail.com

Chùm thơ Đỗ Anh Trúc:

NHẬT HOA

Một phen mai trúc tương phùng
Gió lay sáo ngọc, mây rung phím ngà
Lung linh hoa nở thiên nha
Đêm là đêm mộng,ngày là ngày mơ
Giữa vô cùng nối đường tơ
Cháy bên khoảnh khắc sáng bờ thiên thâu
Thắm duyên gẫy nhịp Phụng cầu
Đượm tình ngâm khúc Bạch đầu phu thê.

TẠ TÌNH LANG

Nghiêng bóng trăng sa lạnh nửa dòng

Sông xa lơ lửng lá thuyền trông

Thỏang như thương nhớ vương trong gió

Xát muối châm kim tái cõi lòng

 

Ai bên này, ai bên kia sông.

Sao nỡ ươm thơ nhuộm má hồng

Sao nỡ rung đàn gieo thương nhớ

Cho lòng em xao xuyến chờ mong

 

Mà rồi biền biệt mấy thu đông

Xế bóng huyên đường mãi ngóng trông

Một lời hẹn ước mười năm đợi

Thương xót cho em phận má hồng!

 

Có phải dấu xưa mờ kỷ niệm

Ngẩn ngơ tăm cá bóng chim hồng

Phong kín rèm xanh chờ mong mãi

Tuổi xuân ơi nước có ngược dòng!

 

Hồi hương nhạc ngựa Thám Hoa rung;

Ngõ vắng bâng khuâng vó ngựa chùng.

Bầu sữa căng buốt lòng thiếu phụ.

Rách ước thề tiếng trẻ bên song !

 

Đêm nào trao nụ hôn con gái ;

Em nhớ ngày xưa ánh trăng vàng.

Đêm nay giữa đỉnh khuya trăng tái

Nghẹn  lời  ly  biệt tạ tình lang…

 

THU SƯƠNG

Ta gặp người như giấc mơ xưa
Ngõ hoa vàng ươm sắc hương đưa
Gió xao xác đẩy thuyền xa bến
Lịm lòng ta… Đêm vắng canh thừa!

Ngày theo ngày tím lòng bi thương
Bóng chiều tà sau đồi trăng vương
Chút nắng vàng lăn trên tóc rối
Tiếng thở dài theo gió đưa hương

Con đường mòn xa xa hoàng hôn
Hơi thu về se se cô thôn
Ngõ hoa vàng vườn xanh cổng khép
Thoảng thu sương cánh bướm dập dờn.

TRĂNG TÍM

Đỉnh khuya trăng lạnh sông xa
Lăn tăn sóng gợn, là đà mây trôi
Gió thơm thoang thoảng… Sương rơi
Tiếng ai thảng thốt bên trời chênh vênh!

Rằng từ ly biệt cuối ghềnh
Tím vầng nguyệt xế đôi bên ước nguyền
Người đi, kẻ ở! Tơ duyên…
… Ngày về nồng đượm mái thuyền trầu cau.

Tuổi xuân sóng vỗ chân cầu
Bao lần lá rụng! Nguời đâu chẳng về?
Nghìn trùng biền biệt sơn khê
Vầng trăng tím vỡ, lời thề xưa tan.

Chiều nay vó ngựa muộn màng
Cuối ghềnh lặng ngắt, ngỡ ngàng Thám Hoa !

LY RƯỢU CUỐI CỦA EM
Chung rượu cuối cũng là chung ly biệt
Trân trọng mời anh cho tận tình ta
Lời ước hẹn xin khép vào kỹ niệm
Cạn hoàng hôn này đôi ngã chia xa.

Bốn mùa xuân qua… Ngàn ngày hối hả!
Mỹ Khê sầu thương con sóng lao đao
Đêm Thạch Phổ thấm tiếng đàn áo nảo
Đẫm gió trăng khi tóc đã thay màu.

Nhắp cạn chung này – đây ly rượu cuối
Nửa ly tràn lòng chảy cạn chờ mong
Em trở lại với khuôn vàng thước ngọc
Anh tương tư tiếng chim hót trong lồng.

Còn một nửa ly nén lòng tê tái
Ngọn nến mờ run rẫy bóng đơn côi
Trăng đã xế ngàn năm trăng quạnh quẽ
Xin khắc tình em thăm thẳm nửa đời.


Chùm thơ lục bát Kiều Việt Linh

Posted: 28 Apr 2014 11:45 PM PDT

dò

 

Chùm thơ lục bát Kiều Việt Linh (Tp Quảng Ngãi):

Bên nầy sông

Vẫy tay em gọi đò ơi
Mà sao đò vẫn chơi vơi giữa dòng
Bên nầy sông, bên kia sông
Sao anh không bắt cầu vồng em qua.

 

Đã không giữ nỗi

Đã vời vợi nỗi chia xa
Đã không giữ nỗi một tà áo bay
Thôi ta uống cạn ly đầy
Cho vơi đi những dắng cay giọt sầu.

 

Sợi nào?

Sợi nào nhớ, sợi nào thương
Sợi nào rối, sợi nào vương vấn tình
Thuyền anh lạc giữa mông mênh
Cho anh ghé bến bờ em neo thuyền.


ANH ĐI TÌM

Posted: 25 Apr 2014 02:01 AM PDT

goc

 

Lê Văn Cát (Long Khánh, Đồng Nai)

ANH ĐI TÌM

Anh đi tìm trong giọt sương ban mai
Giọt nào rơi, ướt đôi vai của Mẹ
Anh đi tìm trên ruộng trưa nứt nẻ

Dấu chân nào, thời trai trẻ của Cha
Anh đi tìm giữa vạn vật cỏ hoa
Chút hương quê, nhạt nhòa theo năm tháng
Anh đi tìm trong chiều mây lãng đãng
Sóng biển rì rào ru bờ cát dịu êm
Anh đi tìm trong bóng tối của đêm
Hơi thở gấp, nồng nàn men tình ái
Anh đi tìm, anh cứ đi tìm mãi
Rồi trở về tìm…
               Một góc nhỏ bình yên.


CTV042- Quang Nguyễn

Posted: 25 Apr 2014 01:53 AM PDT

quang

Quang Nguyễn
Tên thật: Nguyễn Thành Quang
Năm sinh: 1991
Quê: Tân Hộ Cơ, Tân Hồng, Đồng Tháp
Đang sống và làm việc tại Thành phố Hồ Chí Minh
ĐT: 0946 333 462

Chùm thơ Quang Nguyễn:

QUẢNG NGÃI QUÊ NGOẠI

Quảng Ngãi! Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại
Những con người tuổi xanh ta yêu sao
Những mái ngói trưa buồn ta hay ngắm
Đường lá bay ! Những cánh chim bay cao
Ta về giữa mùa hoa phượng đỏ
Hè ngan ngát màu hồng vướng tâm hồn
Như môi em Quảng Ngải ta yêu đó
Như sữa mẹ ngọt ngào ta lớn khôn
Đêm nay những ánh sao quê hương đã mọc
Trăng dịu hiền trùm không gian ta mơ
Ta nhớ xưa! Về quê ngoại bắt ốc
Thân đầy bùn thú vị chợt nên thơ
Ôi ! Quảng Ngãi – quê ngoại ta thương quá
Những cánh đồng mơn mởn lên vị xanh
Đường làng chiều trâu về dưới nương mạ
Nắng vàng hoe chim chuyền bay lượn quanh
Ôi ! Ta thương hàng dừa đã có từ lâu lắc
Rợp bóng mát xưa tan học ta ngồi
Tuổi thơ ta lại về những ngày mất
Ôi vương vấn nhớ Quảng Ngãi mãi thôi.

 

GÁNH THƠ VỀ VỚI NGƯỜI

Có một đêm nghe mưa nhớ Tân Hồng
Thả nỗi lòng như về tận quê hương
Con đường xưa ta đi từng bước nhẹ
Gặp bóng mẹ mắt đẫm hai hàng mi

Ta đã nghe tiếng thì thầm cỏ lá
Trăng dậy thì hút sắc những tháng qua
Như cô gái Tân Hồng bao chàng ngó
Như chuyến đò về kịp chở trăng thơ
Nhà ai xa đèn dầu sáng lấp ló
Đêm dịu hiền ngoài ngõ có ai trông?
À. Cô gái Tân Hồng ta yêu đó!
Tình ngạt hương cho bay khắp mọi miền
Đây chân trời thị trấn những ngày nhớ
Đã tắt lịm rồi tìm về trong mơ
Ta viết thơ những đêm trời nhỏ lệ
Cho ướt dầm tâm hồn kể trong đêm
Và lạnh ngắt đóng băng tim gan lại
Nhốt kỉ niệm giữa năm tháng nơi đây
Có phải em ! Sa Rài người thương nhớ
Để thi nhân gánh thơ về với người.

NGÀN XA

Những mùa hè anh hay tới
Đạp xe đi về chốn nhớ thương
Con đường xưa những chiếc lá me bay
Mắt cay nồng ngồi ôm bao kỉ niệm
Nhớ ai! Đôi chân mãi đi tìm
Áo hoa cà màu tím còn đó chăng
Như khi xưa che nắng chung tàu lá
Mối tình đầu rồi bỗng chợt bay xa
Em có nghe Tân Hồng đầy tiếng thở
Bao mùa hè anh thương nhớ bấy nhiêu
Có chú ve đau tình nói bao điều
Suốt ba tháng vẫn đứng chờ áo tím
Thấy ai qua giật mình kêu tiếng khản
Ba tháng dài tưởng em về ghé thăm .

ANH SẼ VỀ…

Nằm miền xa nghe mưa ướt tâm hồn
Tiếng sét gầm xa lắc vang dữ dội
Nhớ quê nội cơn mưa ngày thơ ấu
Thuở ban đầu tắm mát trên lưng trâu
Ta đã đi và bỏ lại tất cả
Mảnh quê nghèo , khói lam chiều ta yêu
Cánh đồng quê mơn mởn màu xanh dịu
Tiếng chim kêu hòa vút vào trời cao
Ta đã mất những điều thương yêu nhất
Muốn quay về tìm lại chuỗi ngày qua
Ở quê nội tuổi thơ ta còn đó
Con đường làng in hằn dấu chân xưa

Ta sẽ về với hàng dừa trước ngõ
Có cô gái hay chờ lúc tan trường
Ngày ta đi cô cười rồi lại khóc
Lòng vương vấn bàn tay siết chặt nhau
Nằm miền xa nghe mưa ướt tâm hồn
Ơi quê nội chôn vùi bao kỉ niệm
Muốn bới lên hôn lại những tháng ngày
Và ôm chặt chẳng thể nào buông thả
Trời quê nội trăng sáng tỏa hai miền
Niềm cách trở miên man một lòng nhớ
Ta đã ngủ dưới cơn mơ tuổi hồng
Dòng sông ru tí tách tiếng sóng vỗ
Ơi quê nội ta tô đủ màu sắc
Thêm màu tím của hoàng hôn chiều về
Và màu xanh sum xuê những cây lá
Pha màu vàng rực nắng tà bóng tre
Ơi quê nội dường như mẹ đứng đón
Nón nghiêng che mắt rưng bao năm chờ
Xa xa mờ bóng con về đến ngõ
Mẹ vui mừng bỏ cả đống củi khô
Nằm miền xa ngghe mưa ướt tâm hồn
Ta sẽ về cho mẹ thôi nhung nhớ
Cho giấc mơ nhiều đêm hiện thành thật
Bật nỗi lòng thương yêu gởi đến quê
Ta sẽ về như ngày thơ ta bé
Mẹ ru say chập chờn giấc ngủ đầu
Dòng sữa lạnh nuôi ta đến khôn lớn
Ta sẽ về hơn bao lần ta mong.

 

VỀ VỚI QUÊ MẸ

Anh sẽ về với quê hương của mẹ
Nhìn lũy tre trăng ngà đậu trên cành
Con đường xưa thành nỗi nhớ tha thiết
Khi tạm biệt nước mắt chẳng thể ngăn
Anh sẽ về nhìn nắng qua vườn củ
Nhành đu đủ tỏa mát khi con nằm
Là vầng thơ bao năm vẫn còn đọng
Là giọng hát ầu ơ ngủ đi con
Anh sẽ về khi mùa lúa chín hé
Hương bông say ngây ngất khẽ tâm hồn
Bao nhiêu năm khốn khổ chưa đủ ấm
Thương những năm quê nghèo khi lủ giăng
Anh nhớ mãi nón lá nghiêng chăng khuất
Bao thôn nữ chân lấm tay bùn sâu
Đời cơ hầu say xưa với ruộng gió
Môi vẫn hồng dịu dàng như xuân sang
Anh xa quê nữa tâm hồn đã chết
Chẳng có tết làm môi em hồng nhan.


NẺO XƯA

Posted: 24 Apr 2014 12:20 AM PDT

xua

 

Bùi Huyền Tương (Tịnh Hòa, Tp Quảng Ngãi)

 

NẺO XƯA
Tìm về với vạt cỏ mềm sương ướt
Nghe chiều rơi thao thức xuống chân cầu
Tay rất khẽ ta chạm vào bến nước
Sợ trăng xưa tan loãng giữa dòng Châu

Thương cánh vạc lưng trời dêm sải cánh
Chở câu hò em đợi phía trăng lên
Và bãi mía triền dâu ngời lóng lánh
Dìu dặt nỗi tình riu riu ngấm thâu đêm

Mây hoàng hôn lặng lờ nơi cố quận
Tiếng chiều ngân ta vấp bóng riêng mình
Mùa đi mãi ủ thơ vào lận đận
Chợt nhận ra da diết cõi ân tình

Em còn nhớ thu về nơi cuối ngõ
Đêm bồng bềnh nghe lá hót véo von
Giá đừng có sợi tóc huyền ngày đó
Vắt vô tình lơ lửng giữa môi son

Giờ còn lại lời thì thầm của gió
Lối xanh xưa em có dịp quay về
Ta phong kín nỗi chiều trên lá, cỏ
Biết trong em… Ơi gót nhỏ – Tình quê?!


69- TRỊNH MINH ĐỨC

Posted: 24 Apr 2014 12:04 AM PDT

duc 3

TRỊNH MINH ĐỨC

Quê: Nghĩa Thương, Tư Nghĩa
Hiện ở: TT La Hà, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi
Nguyên Hiệu trưởng Trường trung cấp Nghề Quảng Ngãi
Email: trinhminhducthuxa@gmail.com

Chùm thơ Trịnh Minh Đức:

MÃI LÀ MÙA XUÂN

Em lại nhắc sắp đến ngày xa nhau
Buổi chia tay kéo dài qua đêm tối
Hoàng hôn xuống nghe như gió khẽ thổi
Mà lòng anh trăn trở suốt cả đêm.

Anh chẳng cần gì chỉ muốn có em
Thấy đơn giản nhưng làm sao có được
Bao nỗi niềm gởi trong thư mơ ước
Để mỗi ngày anh nhớ mở ra xem

Những tiếng cười và ánh mắt của em
Cứ len lõi chảy vào trong huyết mạch
Biết mai này chúng mình sẽ xa cách
Mỗi chiều về mang nỗi nhớ đầy vơi

Em đừng buồn cũng đừng cho lệ rơi
Vì như thế sẽ làm anh đau khổ
Tiếng yêu thương anh dành cho em mãi
Cũng có ngày mình gặp lại nhau thôi

Ai đưa đến để anh được gặp em
Em đã cho anh mùa xuân rạng rỡ
Và tình yêu thương bùng lên ngọn lửa
Sắp xa rồi tính từng bữa từng giờ

Dẫu biết rằng chúng mình không bất ngờ
Nhưng đôi mắt vẫn chứa đầy lưu luyến
Anh nhớ mãi lời ngọt ngào âu yếm
Em đã cho anh mãi mãi mùa xuân

VỀ THĂM QUÊ ANH

Em về thăm Quảng Ngãi nơi quê anh
Biển Mỹ Khê, sóng vỗ về cát trắng
Núi Bút uy nghiêm một mình im lặng
Thiên Ấn ngẩn cao văng vẳng tiếng chuông
Anh sẽ đưa em về thăm chùa Ông
Nơi quê anh của một thời thơ ấu
Thăm bến xưa một thời thuyền neo đậu
Phố Thu Xà nổi tiếng khách thập phương
Về quê anh thưởng thức món kẹo gương
Tình sâu đậm không thể nào quên được
Với tô don nhiều lần em ao ước
Mình có tấm lòng sẽ được nghe em!
Em đừng sợ của ngày tháng cô đơn
Vì đã có anh luôn kề bên cạnh
Đưa em đi thăm nhiều nơi thắng cảnh
Dẫu biết rằng chỗ ấy vẫn đơn sơ
Biển Sa Huỳnh gió nhẹ sóng vỗ bờ
Cổ Lũy chùa Hang sương mờ xóm nhỏ
Ngắm nước xanh trong dịu dàng trăng tỏ
Nơi cọp thần nổi tiếng một thời xưa
Đưa em đến thăm Thạch Bích Tà Dương
Chiều buông xuống vách đá đường màu khói
Thạch Trận La Hà tiếng reo của gió
Dẫu biết rằng chỗ ấy vẫn đơn sơ
Anh tin rằng em thỏa nguyện ước mơ
Cảnh thiên nhiên với lòng người cuộc sống
Em và anh cùng nhau xây giấc mộng
Để mãi cho đời tình nghĩa trọn . quê anh.

QUÀ CHO EM

Anh mới đi xa chỉ mấy ngày
Tưởng chừng như cả một năm nay
Hà Nội cuối thu trời trở lạnh
Xào xạc bên hồ lá rụng bay

Sông Hồng thấp thoáng phủ sương mai
Gói trọn yêu thương gởi đến ai
Nhặt từng nỗi nhớ xâu thành chuỗi
Quà tặng cho em mấy ngày dài

Thánh thót trên cành tiếng chim ca
Một mình đi giữa chốn phồn hoa
Sao anh thấy nhớ người trong mộng
Nên chẳng được vui cảnh nhạt nhòa

Rượu uống một mình chẳng có say
Tâm sự cùng em hết đêm nay
Mặc dù em ở nơi xa ấy
Vẫn thấy men lòng chút men cay

Mấy bữa anh về lại bên nhau
Đồng quê gió mát ngát hương cau
Sông Trà núi ấn bao ước hẹn
Trái ngọt hoa thơm trải muôn màu.

TẶNG HOA

Hai mươi tháng mười một đến rồi
Tặng hoa cô giáo là vợ tôi
Cô ấy tặng tôi ngần hoa ấy
Nụ cười vui vẻ nở trên môi

Hai con gái đến cũng tặng hoa
Vì thầy cô giáo chính mẹ cha
Công ơn dưỡng dục nhiều vô tận
Chẳng khác thầy cô dạy ở nhà

Cha mẹ tặng con bó hoa tươi
Nhắc nhở các con nhớ những lời
Giữ tròn đạo đức làm cô giáo
Giáo dục mầm non tốt cho đời

Cà nhà mình, đều là giáo viên
Bà con lối xóm chẳng ai phiền
Tình thương đồng nghiệp con luôn giữ
Trong nhà sống tốt mãi bình yên.


68- NHẬT NGUYÊN

Posted: 20 Apr 2014 07:52 PM PDT

DSC_0227[1]

NHẬT NGUYÊN

Tên thật: Đoàn Thị Mỹ Hiền

Sinh năm: 1984

Quê: Tịnh Phong, Sơn Tịnh

Hiện ở: Trường Thọ, Tịnh Phong, Sơn Tịnh

Email: meo.ngo61@gmail.com

 

Chùm thơ Nhật Nguyên:

 

Khát vọng vinh đời!                     

 

Mặt trời hé rạng đằng đông

Xua tan bóng tối, hửng bình minh lên

Bình minh ngày mới tươi xinh

Mang niềm vui đến, xóa tan ưu phiền…

Bao nhiêu khổ nhọc dai truyền

Nhường cho hạnh phúc, nhường cho vinh đời!

 

 

Tâm sự     

 

Nỗi buồn sầu lòng đau khó giãi

Giọt lệ rầu đâu chảy như mưa

Gió lưa thưa bên thềm trước cửa

Thoáng trông đời nhớ vẻ người xưa

Nắng xế trưa ai đưa mà mỏi

Chim, gà rừng đâu gọi vẳng thưa

Buổi chiều mưa lòng đưa lưu lạc                                                

Dạc muôn ngàn ai bạn tiễnđưa!…

                                   

Năm canh đời Mẹ

 

Năm canh thao thức muôn trằn trọc

Mẹ hiền thức trắng cả thâu đêm!…

Buồn lo suy nghĩ bao nhiêu việc

Gánh nặng gia đình trĩu nặng vai

Cả cuộc đời mẹ luôn đau khổ

Chưa một lần được sống thảnh thơi

 

Vì ai mẹ phải gian lao

Vì ai xót – đắng – xác hao – thân gầy…

Vì ai mái tóc bạc mây

Vì ai mưa nắng sớm mai dặm bề?…

 

Trăm công, nghìn việc hànghê

Một tay mẹ vác, mẹ bê tảo tần

Cần chi quản nhọc tấm thân

Chỉ mong con cái được phần yên vui…

 

Biển trời ơn mẹ ai ơi!

Thấu chăng được nỗi đớn đau mẹ hiền

Năm canh rồi lại năm canh…

Cuộc đời mẹ mãi thức vì các con!

                                   

Đời cha

 

Gió đi qua

Mùa xuân chín

Bóng cha yêu,

tóc bạc sớm chiều

 

Yêu con,

           một đời vất vả

Thương vợ hiền,

                      nghĩa cả sớm hôm

Rồi chuyện tình đời,

                       khiến cha mãi nghĩ…

Cha đi tìm công lý,

                        trong lương tri nhân loại

Nước mắt cha,

                 quyện đêm vật vã

Thế thái nhân tình,

                         nghiệt ngã đời cha!…

                                               

Tình quê                     

 

Mưa lên đi cho lúa đồng nở rộ

Ruộng mùa khô đón những hạt phù sa

Nức dân ta nụ cười lên mi mắt

Niềm vui say và hạnh phúc tràn đầy

 

Anh nắm tay em vào trong câu hát

Ngọt ngào yêu thương hương vị mặn mà

Dẫu khó nhọc ân tình sâu, nặng nghĩa

Mối duyên đời mang chất giọng quê hương

 

Đất dân cày tháng ngày bao lam lũ

Chân lấm bùn đất nặng giọt mồ hôi

Suối mắt khô ngưng đôi dòng lệ cạn

Hạt cơm vàng bao cay đắng chua chan

 

Quê hương ta bốn mùa xanh tươi mát

Dẫu đói nghèo vẫn thắm ngát tình thương

Chất chân quê thơm từng trong thớ đất

Hạnh phúc người cày trộn lẫn đau thương

 

Anh cười nụ, em dịu dàng chim én

Âu yếm nhìn bằng ánh mắt vui say

Muối mặn gừng cay hai tim cùng nhịp

Tình yêu mình hòa quyện với quê hương!…

                                               

Khát vọng tuổi thơ tôi

 

Ước gì về với tuổi thơ

Cho tôi sống lại những ngày hồn nhiên

Một thời trong sáng, bình yên

Cười cười, nói nói chẳng phiền lụy ai

Từng đêm được ngủ giấc dài

Bà yêu kể chuyện, mẹ hiền ru nôi!

 

Suốt ngày mãi chạy rong chơi

Về nhà nũng nịu khóc nhè mẹ  ơi!

Bố thương âu yếm dỗ dành

Cho con quà bánh, búp bê xinh nè

Tuổi thơ đẹp nhất cuộc đời

Tuổi thơ đẹp nhất có lời mẹ ru!

 

Bây giờ năm tháng mịt mù

Tuổi thơ ngày ấy dần xa mất rồi

Bà tôi nay ở nơi đâu?

Bà đi đi mãi chẳng bao giờ về

Mẹ tôi nay đã yếu người

Bố tôi nay đã mái đầu bạc sương

Từng đêm nặng nỗi tơ vương…

Con thương bố mẹ, nhớ bà khôn nguôi!

 

Ước gì về với tuổi thơ

Cho tôi sống lại những ngày hồn nhiên

Một thời trong sáng, bình yên

Một thời đẹp nhất tuổi thần tiên cuộc đời!…

                                               

 

 

Thương lắm quê tôi Miền Trung!

 

Thương lắm quê tôi Miền Trung của chữ S

Quanh năm mưa, bão, lũ càn…

Lụt lớn…triền miên phả xóm làng

Nhà cửa, ruộng đồng… lầm than trong nước

Bốn bề… dân đau xiết khóc than

Nghề nông vốn đã cơ hàn

Trời sao oan nghiệt gieo màn thiên tai?

 

Một tấc đất, một tấc vàng

Kỳ công cày cấy, gieo trồng, khai hoang…

Không quản nhọc nắng mưa vất vả

Mồ hôi sa, nước mắt tám đồng xanh

Chắt chiu giữ hạt đất lành

Bát cơm đạm bạc, cháo, rau… qua ngày

Nhọc thân vẫn vững chí dày

Kiên trì, bền bỉ, sức dai, kiên cường…

Vững tâm, chí quyết gió sương

Cả đời cay đắng không sờn ngại chi

Chỉ trông, mong, ước… diệu kỳ

Cầu cho biển lặng, trời an, yên bình!…

 

Vậy mà, trời cứ vô tình

Nhẫn tâm đổ gió, bão cuồng quê tôi

Nước nổi… cuốn trôi tất cả…

Nhân, của…tan tóc về nguồn

Bàng – hoàng -  bi  – oan – thảm – thiết…

Xót thương quê tôi mãi họa phiền!

 

 


MÀU XANH QUÊ HƯƠNG

Posted: 17 Apr 2014 01:44 AM PDT

hinh-dong-que-3

 

HUỲNH NHÂN (Sơn Tịnh)

MÀU XANH QUÊ HƯƠNG
(Cho quê hương những ngày tháng Tư lịch sử)

Cha khoác áo hành quân vào chiến trận
Niềm tin là tình yêu và cánh thư Mẹ viết buổi lên đường
Hẹn khi đất nước bình yên tươi đẹp
Cha trở về gom góp lại yêu thương…
Bốn mươi năm rồi quê hương không còn khói lửa
Màu xanh phủ khắp bờ bãi, ruộng đồng
Phên tranh nghèo thay màu áo mới
Hạt lúa trổ đòng, hoa cải đơm bông
Con sông quê đã một lần thắm lại
Nước chở che ôm ấp những phận người
Tiếng ai rao câu hò Ba Lý
Giữa dòng đời tấp nập ngược xuôi
Cờ Tổ quốc tung bay khắp nẻo đường muôn ngả
Những ngày Tháng Tư lịch sử trở về
Ôi! đất nước nghìn hoa rực rỡ
Bóng cha ông gìn giữ đất quê
Mai ta về ru câu ca năm cũ
Mẹ hát ta nghe từ thuở lọt lòng
Ta lớn lên từ tình yêu đất nước
Gắng giữ gìn, bồi dựng non sông…
Sài Gòn, 8h-17/4/2014


GẶP LẠI EM

Posted: 17 Apr 2014 01:36 AM PDT

canh dong que

 

LÊ VĂN CÁT (Long Khánh, Đồng Nai)

GẶP LẠI EM
Chiều lộng gió cánh đồng quê bát ngát
Nhìn dáng ai, ôi tha thướt dịu dàng
Lối em về trĩu nặng bông lúa vàng
Mùa gặt tới, cho đời thôi khốn khó
Cây bông súng cố vươn mình chớm nở
Giữa đầm lầy vẫn tỏa ngát hương thơm
Ngày dân cày tìm manh áo chén cơm
Ta tìm lại tuổi thơ xưa đã mất
Quê hương ơi! nỗi lòng ta chất ngất
Ngày ra đi xa cách đã lâu rồi
Gặp lại em ta xao xuyến bồi hồi
Bao kí ức của một thời hẹn ước
Ta trở về thăm dòng sông bến nước
Đường xưa đây, sao chân bước ngập ngừng
Em đây rồi sao bổng thấy mông lung
Mai xa cách, muôn trùng, ai có biết.


No comments:

Post a Comment