Thursday, August 7, 2014

Chùm thơ NGUYỄN HỒNG MINH - CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

Chùm thơ NGUYỄN HỒNG MINH - CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

Chùm thơ NGUYỄN HỒNG MINH

Posted: 06 Aug 2014 06:27 PM PDT

10376067_674321422622750_2845333858926807125_n

Chùm thơ NGUYỄN HỒNG MINH (Công ty BSR)

Chỉ là phù du

…phù du
phù du xanh lòng nước biển
mênh mông
mênh mông ngoài bờ đại dương
những con nước nóng lạnh trôi lặng lờ
những con sóng vờn mình say đắm

…phù du
phù du lơ lửng không trung
gọi về mình bao thương nhớ
ngoài đại dương, con nước chảy về đâu
dưới đáy sâu làm ta ngập ngừng thở

…phù du, phù du
bạn với san hô, đại dương
lơ lửng, lơ lửng
trôi thôi vời vợi
qua lớp đá đè lên nhau
thành tầng trầm tích, ngấm vào phù du thành đá

anh xa em phù du thực tại
ngại ngùng nhiều đánh mất mình cách xa
dòng nước lớn trôi đi phù du
tới xa bờ không em chờ đợi

chẳng con nước nào xô bờ không tiếng sóng
chẳng phù du nào vào bờ để đến bên em lặng thầm
anh là đời phù du sống xa bờ thực tại
đáy đại dương mịt mù mình chỉ là phù du

phù du phủ kín biển trời
phủ kín đời phù du.

Mây mùa thu

Câu thơ mái hiên còn bỏ ngỏ
Thu về vương vấn lá vàng rơi
Em ngồi trải tóc bên khung cửa
Ướt mi mơ mộng với mùa thu

Đôi câu thơ thành cánh chim nhỏ
Gửi người xa chút mộng mơ cùng
Thu gõ cửa từng ngôi nhà nhỏ
Nhịp điệu mình rung động cùng nhau

Những đôi tình nhân trên lối cỏ
Lá thổi cùng cơn gió đùa vui
Chợt tới, cùng bay bên rung động
Yêu đương chớm nở mây mùa thu

Mây bay mang thu về trên lá
Tới bên cửa ngập ngừng đắm say
Mang lời yêu thương đang thầm giữ
Một mùa thu này mây trắng bay

Tóc gió mênh mông hờn không gỡ
Mây trôi thu nhớ người xa thương
Mải cuộc sống ngoài nhịp hơi thở
Mơ tình yêu, sợ người không yêu.

Người em thương

…ôi em tôi
ôi cả bầu trời
kéo về bên em xanh ngắt
cả tôi nữa
đáy lòng vương vấn riêng tư

nhiều thay đổi quá
muốn trở lại như xưa không được nữa
còn đâu tre làng
con đò xưa gối bến
cánh diều hè
đàn tuổi thơ đang chơi

còn đâu những buổi trốn tìm
anh và em chui vào một xó
suỵt… lặng im trong tối
dúi đầu vào nhau
nhắm mắt
không dám nhìn
không dám thở
sợ lộ…thì thua

em lại cười
đưa tôi về ngày xưa cũ
tay trong tay, cây xoài đương quả
mái tóc mềm bồng bềnh vướng vào nhau

thời gian, 20 năm trưởng thành
chợt vấn vương nỗi niềm gập lại
hơn bắt được vàng khi nhìn thấy nhau
vậy là đủ, vậy là mừng vui.


No comments:

Post a Comment