Wednesday, August 13, 2014

CTV044- Hà Thiện Chân - 1 - 2

CTV044- Hà Thiện Chân - 1 - 2

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

CTV044- Hà Thiện Chân

Posted: 12 Aug 2014 09:00 PM PDT

IMG0174A

Hà Thiện Chân

Tên thật: Hà Duy Tỉnh

Quê: Trung An,  Bình Thạnh, Bình Sơn

Công nhân Khu Công nghiệp Dung Quất

Email: duytinh1987@yahoo.com

Chùm thơ Hà Thiện Chân:

 

NHÌN BIỂN CHIỀU LÒNG NHỚ EM NHIỀU

 

Ngụp lặn hình em

Cơn sóng vỗ

Lớp lớp tầng tầng

Tầng tầng lớp lớp

Biển dạt dào một màu nhung nhớ

Rã rời tê dại

Điên dại

 

Ngụp lặn hình em

Cơn sóng lòng

Cuồn cuộn cuồn cuộn

Tràn dâng tràn dâng

Trái tim anh rạo rực niềm nhung nhớ

Tê dại rã rời

Dại điên

 

Em ở nơi xa em có biết?

Một tình yêu lặng câm

Chết đứng

Nhìn biển chiều

Lòng nhớ em nhiều nhiều..

CHẲNG HIỂU VÌ SAO?…

 

Cơn mưa như trút nước

Cỏ cây hoa lá dập dềnh theo làn nước mưa

Trĩu

Lòng tôi trĩu…

 

Rồi mưa ngưng

Ngày hôm sau là bừng bừng sức sống

Muôn cây đua nhau khoe màu xanh mà bản chất của nó đã thế

Xanh mơn mởn

Lòng tôi mơn mởn

 

Ngày lại tàn

Ngày tàn, ngày lại hết

Nắng như thiu như đốt

Nắng cháy khô cả những ngọn cỏ mà hôm nào nó vẫn xanh

Nắng khắc nghiệt

Lòng tôi khắc nghiệt

 

Ước gì em về đây bên tôi

Cho cơn mưa lại trút xuống

Trĩu

Cho lòng tôi trĩu…

Nhiều khi chẳng hiểu vì sao?…

 

NẾU NHƯ…

Nếu như thế giới này không có tình yêu
Thì trái đất sẽ ngừng quay
Và sẽ không có ánh bình minh vào mỗi buổi sáng
Không có cơn gió nhẹ thoảng qua lúc trưa hè
Không có mây bay lững lờ trên nền trời
Không có tiếng chim hót trên ngọn cây
Và không có con cò phân vân trên cánh đồng lúa.

Nếu như thế giới này không có tình yêu
Thì dòng sông sẽ thôi không chảy nữa
Bờ biển sẽ không còn có những cơn sóng vỗ
Không có những hàng phi lao trên bờ biển
Không có những con thuyền ngoài biển khơi
Và trời sẽ không bao giờ có mưa nữa.

Nếu như thế giới này không có tình yêu
Hạt cây sẽ không nảy mầm, đâm chồi và phát triển thành cây xanh tươi tốt
Không có những cánh rừng
Không có con suối nhỏ róc rách
Không những con thú đứng chon von trên lưng chừng núi nhìn thác đổ
Không có lá cây và sắc màu của nó.

Nếu như thế giới này không có tình yêu
Thì anh và em sẽ không bao giờ gặp gỡ
Mọi con đường trên thế gian này sẽ không bao giờ có điểm chung
Không có xe, nhà cửa và những khu đô thị sầm uất
Không có kiến trúc, không có nghệ thuật
Và cũng sẽ không có bài thơ này
Một bài thơ anh viết tặng em

Nếu như thế giới này không có tình yêu
Thì anh sẽ không bao giờ hiểu cái gọi là rung động
Tâm hồn anh sẽ thành sỏi đá vô tâm, vô cảm
Trái tim anh chai sần như một cục sắt
Và anh sẽ không đau khổ khi mình yêu.

Nhưng nếu như cũng chỉ là nếu như thôi em nhỉ
Vì thực tế là tình yêu luôn luôn tồn tại trên thế giới này
Vì nếu như không có tình yêu thì con người làm sao sống nổi
Cũng như tình yêu anh dành cho em vậy
Nếu như thế giới này không có tình yêu?…

CÓ MỖI MÌNH EM

Thế giới này đâu chỉ mình em
Vậy mà sao trong trái tim anh, em là cả thế giới
Em có trong anh trong từng hơi thở, từng dây thần kinh, từng ý nghĩ, từng phút từng giây
Dù anh hiểu rằng thế giới này đâu chỉ mình em.

Em có biết không? Trong giấc mộng
Anh đã từng mơ thấy em, đã từng mơ thấy
Em có biết không? Trong cuộc sống đời thường
Anh cũng đã từng mơ về em, như trong một giấc mơ.

Thế giới này đâu chỉ mình em
Cũng như thế giới này đâu chỉ riêng mình anh
Và anh biết, trong trái tim em, anh không là gì cả
Vậy mà sao trong trái tim anh, em là cả thế giới?…

 

TÌNH VÔ VỌNG

(10 năm mang nặng một mối tình)

Mười năm rồi, cái giấc mộng vẩn vơ
Thuở mơ ước đầy hồn nhiên. Chấm hết
Tình yêu đó!… Tôi nâng niu, che đậy
Đã lỡ làng, khi em bước sang ngang…

Tại vì sao tôi cứ yêu một người
Mãi mong ngóng một tình yêu vô vọng?
Thời gian trôi, tuổi trẻ tôi không còn
Bay theo gió, và tan thành không khí…

Mười năm rồi, cái giấc mộng ngây thơ
Đã giết chết một thời tôi đáng sống
Yêu si mê, điên đảo để làm gì
Và cuồng nhiệt… Ôi! Thật là ngây dại…

Tại vì sao tôi cứ yêu một người
Khi em mãi xem tôi là xa lạ?
Trái tim ấy, suốt đời tôi khao khát
Nhưng kiếp này, chẳng mở đón tôi đâu…

 

 

 

 


Chùm thơ Nguyễn Ngọc Đoàn

Posted: 12 Aug 2014 08:43 PM PDT

10345980_672457716142454_3896414188701044402_n

Chùm thơ Nguyễn Ngọc Đoàn (Bình Sơn)

Nhớ đến Anh

Anh yên nghỉ đất Tiên Rồng
Nghìn thu cỏ úa tơ lòng vấn vương
Cỏi trần dân tộc sầu thương
Khắc anh trên đá ghi công tượng đài

Ngày nay đất nước dổi thay
Sao vàng lấp lánh cờ bay khắp trời
Máu anh tô thắm biển khơi
Thịt anh xây đắp cơ ngơi nước nhà

Hoàng Sa – Trường Sa chúng ta
Giặc Tàu lấn chiếm… đảo xa giữ gìn
Biết bao chiến sĩ hy sinh
Quyết đòi nợ máu Bắc Kinh phải đền

Cầu trời khẩn nguyện bề trên
Hồn anh siêu thoát về miền Lạc Tiên
Quân dân, cha mẹ vợ hiền
Suối vàng xin gửi nỗi niềm cùng anh.

THĂM LẠI ĐÒ XƯA

Nay về thăm lại đò xưa
Dòng sông phẳng lặng người đưa đâu rồi?
Tháng năm qua lại mỏi mòn
Biết bao kỉ niệm thuở còn tuổi thơ

Bây giờ tóc đã sương sơ
Mà tình vẫn nhớ mãi mơ bến hồng
Nghe đâu em đã có chồng
Bãi bờ vắng lặng dòng sông bạc màu

Thôi đành hẹn đến mai sau
Thương nhớ em… vạn niềm đau nỗi sầu.

HOÀNG HÔN

Đồi núi mây phủ giăng khắp nẻo
Đường xa chuông vọng thác buồn reo
Lưa thưa nắng rụng mờ bên suối
Lác đác sương sa xẩm dưới đèo

Mỏi cánh chin bay trên rừng keo
Mềm chân lữ khách chốn cheo leo
Nơi nhà con khóc chờ hơi mẹ
Lỡ bước hoàng hôn ngõ vắng teo

TIỂN BIỆT

Người đi
trong sương gió
Người khuất
dưới trăng mờ
Dòng sông
vẫn nên thơ
Nước trôi
như thẩn thờ

Người đi
bao nỗi nhớ
Kẻ ở
mãi đợi chờ
Đi – ở
buồn vô bờ
Đêm tàn
sao lập lờ
Nhạn lạc
kêu bơ vơ
Gặp lại
biết bao giờ.


No comments:

Post a Comment