Tuesday, October 7, 2014

Hương bèo bọt – Thơ Trần Văn Khánh

Hương bèo bọt – Thơ Trần Văn Khánh


Hương bèo bọt – Thơ Trần Văn Khánh

Posted: 06 Oct 2014 12:56 AM PDT

DUYÊN BÈO BỌT

Em
Từ tuổi cao sang
Tơ duyên mấy độ bẻ bàng ái ân
Ta
Từ năm tháng bụi phong trần
Cơ trời xoay tạo bao vần ngổn ngang
Thương em mấy bận thu vàng
Yêu em từ độ tóc còn nguyên trinh

Em
Ngày hai buổi xinh màu giáo án
Mắt ưu tư  theo năm tháng lặng lờ
Những tan trường bên người mộng nên thơ
Tim e ấp với đợi chờ đầy mong nhớ

Ta
Mây trời phiêu bạt
Tìm sinh nhai ôm mộng tát biển đông
Dòng máu nóng quả tim hồng
Ôm say đắm đặt nhầm con sông chảy

Để rồi
một chiều…
Vẫn một chiều heo may
Ta và em
Chung ngày
Trần Văn Khánh


Hương kỷ niệm – Thơ Trần Công Thạch

Posted: 02 Oct 2014 10:07 PM PDT

HƯƠNG KỶ NIỆM
Về TTMP

Mùa cao su rụng lá
Mùa ly biệt đôi ta!
Còn gì trong kỷ niệm
Ta nhớ mãi hương cà

Quen nhau để rồi xa
Em trở lại quê nhà
Còn ta đời hiu quạnh
Em có còn nhớ ta!

Mỗi năm mùa cà nở
Trắng xóa một vườn thơ
Về thành phố đợi chờ
Cho lòng ai vơi nhớ

Gặp nhau quá muộn rồi
Đường dài quá không thôi
Ở hai đầu nỗi nhớ
Còn hương cà trên môi

TRẦN CÔNG THẠCH
Phố núi Pleiku – 2002


Chuyện chúng mình – Thơ La Hà Thạch Trận

Posted: 02 Oct 2014 10:00 PM PDT

CHUYỆN CHÚNG MÌNH

Em ngày ấy, như loài hoa cúc nhỏ
Ráng chiều vàng mơn trớn cánh hoa bay
Anh ngày ấy, như từng cơn gió nhẹ
Tìm vần thơ, lơ lửng gió heo may.

 Để từ đó anh trở thành ánh sáng
Ấm lòng em dằng dặc tháng đông dài
Như nhát chém khắc sâu vào tâm thức
Một mảnh đời vụn vỡ nổi cuồng si.

Em ngày ấy, như rong rêu trên đá
Mọc bên đời, ướt đẫm hạt sương đêm
Anh ngày ấy, như bướm vờn trước ngõ
Vẫn âm thầm gọi mãi chút tình em.

Và từ đấy, chúng mình chung nỗi nhớ
Dệt tình yêu, quay quắt gọi tên nhau
Cho rụng xuống, nỗi u sầu xa cách
Mòn mỏi chờ, nửa thế kỷ qua mau.
La Hà Thạch Trận


Vài dòng tin nhắn – Thơ Trần Quang Châu

Posted: 02 Oct 2014 09:54 PM PDT

VÀI DÒNG TIN NHẮN

Vài dòng tin nhắn gởi đi
Ngại em chưa hiểu, đôi khi nghỉ nhầm
Chữ không dấu- Chữ như câm.
Nên khi đọc, phải tùy tâm ít nhiều
Dù rằng đã một thời yêu!
Chắc chi hiểu hết… bao điều trong tôi
Quả tình em giận thật rồi!
Nên điện thoại cứ liên hồi đỗ chuông
Em không cắt- Cũng không buông
Không nghe máy cũng không buồn nhắn tin
Phải chăng hơi quá vô tình
Hay em cố ý … làm mình mẩy tôi
Muốn giải thích, muốn đắp bồi
Muốn nghe em nói một lời … dễ thương
Dẩu sao, thì chuyện cũng thường
Vài dòng tin nhắn, xin nhường nhịn nhau…
Trần Quang Châu


No comments:

Post a Comment