Ta về thôi – Thơ Trần Như Nguyện |
- Ta về thôi – Thơ Trần Như Nguyện
- Xin cho tôi – Thơ Trần như Nguyện
- Thơ Nguyễn Mậu Triết – Bài Vương Chi Lan
Ta về thôi – Thơ Trần Như Nguyện Posted: 08 Oct 2014 10:02 PM PDT TA VỀ THÔI Ta về thôi! Chiều tím mất rồi. Hốc mai già gió đêm về rít mãi. Trời chợt xám màu môi thần chết. Trời trở gió mưa đêm tơi tả. "Nơi ta ở đất chỉ là đất Có hàng cau rướn mình quẩy trái. Bảng lảng hương đồng tiêu ai vọng? Ta về thôi! Chắng còn xanh màu tóc. Trần Như Nguyện. |
Xin cho tôi – Thơ Trần như Nguyện Posted: 08 Oct 2014 09:58 PM PDT XIN CHO TÔI Xin cho tôi tiếng Chào Mào mỗi sáng Trần Như Nguyện |
Thơ Nguyễn Mậu Triết – Bài Vương Chi Lan Posted: 08 Oct 2014 08:05 PM PDT Thơ Nguyễn Mậu Triết Vào lúc 9 giờ ngày 5 tháng 10 năm 2014, tại café Hương Quỳnh số 42/59 Hoàng Hoa Thám, Phường 7, Quận Phú Nhuận, TP.HCM diễn ra buổi giới thiệu Ngày Thơ của tác giả Nguyễn Mậu Triết. Đến tham dự có đông đảo bạn bè, thân hữu và người thân đến chúc mừng Ngày Thơ Nguyễn Mậu Triết. Do Nhà thơ nhà báo Đoàn Vị Thượng chủ trì buổi ra mắt tập thơ Thơ Nguyễn Mậu Triết. Được diễn ra trong không khí ấm áp tình bạnbè thân hữu của các nhà văn, nhà thơ cùng thế hệ và đồng hương Quảng Ngãi của Nguyễn Mậu Triết, Đặc biệt có sự hiện diện thầy giáo Nguyễn Phước Lai dạy môn tiếng Anh từ năm lớp 6 đến lớp 9 tại quê nhà và Thầy Đỗ Lệnh Hùng Tú Nhàbiên kịch – Đạo diễn cũng đến chia vui với anh. Bên cạnh anh, chị Ngọc Bích là người bạn đời tri kỹ đi bên anh, làm đẹp cho anh cùng hưởng chung bầu không khí hạnh phúc ngày thơ thêm phần sinh động và lãng mạn. Nguyễn Mậu Triết người con đất Quảng Ngãi vào Sài Gòn từ năm 1990, anh đi dạy đan lát cho các cơ sở tư nhân ở Quận 6, Q. Thủ Đức, Q.12, tỉnh Bình Dương, Đà Nẵng, Vĩnh Long… Dù tất bật với công việc nhưng trong anh đầy ắp những cảm xúc về quê hương nơi chôn nhau cắt rốn, anh làm thơ rất nhiều, anh viết cho vợ, cho con, cho quê hương và bạn bè của anh… Những lúc “trà dư tửu hậu” anh đem ra đọc cho các bạn cùng chia sẻ, bên cạnh đó anh còn viết nhiều bài thơ say có vui, có buồn… Những bài thơ của anh được chọn lọc đến nay anh mới cho ra tác phẩm đầu tay Thơ Nguyễn Mậu Triết, NXB Văn Học năm 2014. Mở đầu tập thơ là bài thơ Mở anh viết : Thời gian trôi rồi đồng khô cỏ cháy một góc trời mù mịt Với một người từng trải, anh đi nhiều tỉnh thành trong nước, đi qua và cảm nhận góc nhìn riêng của anh về từng vùng miền… Với anh, Thiên nhiên, tự nhiên vốn có là đẹp, cái đẹp không chỉ bên ngoài cái ta nhìn thấy bằng mắt, sờ, nắm được,… mà cái đẹp trong tâm hồn, anh nhìn cái đẹp theo cách của anh. “Con đò say sóng ngược” con đò say hay chính người ngồi trên con đò đang say… Say trong chén hay chếnh choáng với cái đẹp hữu tình sông nước, say mà thú vị đến thế thì ai cũng muốn được một lần say. Trong bài Chiều say: Mưa xé toạc dáng chiều hoàng hôn về vội vã ta xé toạc lòng mình tìm gặp bóng hình em Sự khao khát tình yêu cháy bỏng, tác giả muốn xé toạc lòng mình tìm bóng hình người trong mộng, anh say khướt trong nỗi nhớ cuồn cuộn khi yêu, tìnhyêu đúng là mãnh liệt anh dồn nén 10 năm ngập đầy ký ức và ngập đầy nỗi đau, anh vẫn đi tìm cho dù: Tình tan theo mùa rơi rớt cuối vàng thu cũ dấu tan trong sương mù
Hay những chùm thơ ngắn:
Tình trở giấc muộn Và trong bài Đợi quên anh viết: Gương mờ… Nguyễn Mậu Triết gặm nhắm nỗi cô đơn, và trống vắng về tình người, tình đời, cô đơn ngay chính anh anh chạm phải bóng mình, hồn phiêu về nỗi nhớ tuổi thơ, những ngày tháng cũ ùa về trong anh qua bài Chạm bóng: Chạm bóng Bao điều anh chia sẻ, gởi gắm qua thơ những lúc anh không say hay anh say khướt, thì những vần thơ say như trào lộng trong thơ bài Khúc tửu ca chạy dàimiên man, làm cho người thưởng thức thơ say cũng chếnh choáng theo trường khúc xuyên suốt bài thơ. Tác giả uống rượu không dùng ly mà dùng “chén”, từ ” chén” được lặp đi lặp lại khiến người đọc không uống cũng say. Rượu nầy rót Rượu ai? Hương bày… Và còn nhiều “chén” nữa… Xuyên suốt tập thơ nghe ra tác giả cứ như người say xưa, nhưng thực tế thì tác giả không say bằng cái say của người thật mà say ở cửasổ tâm hồn, say vì nhân tình thế thái, tác giả đánh lừa người đọc mà chính anh thì rất tỉnh mới biết mình đang say… Ai hỏi tác giả về mùa thu, tác giả vì say nên tác giả không biết đã mùa thu hay chưa? Nếu hỏi nữa thì tác giả bảo tôi không nhớ, nhưng biết “mùa thu màu gì bên phố em qua? lá rụng vàng?” mùa thu đến, mùa thu qua tác giả không đợi chờ, trông ngóng “Đã mùa thu chưa? không đợi!”… tất cả là tự nhiên, mùa nào với tác giả cũng đẹp, cũng cô đơn man mác… Nhưng Thơ Nguyễn Mậu Triết không bi lụy mà miên man theo cảm xúc, cái tinh tế mà tác giả cho người đọc cảm nhận sự say tâm hồn, thấy cái đẹp, cái thú vị trong thơ khiến người đọc bài thơ đầu thì muốn đọc tiếp bài thơ sau… và lôi kéo người đọc đồng cảm về phía tác giả đó là cái lạ, cái nghệ thuật trong thơ Nguyễn Mậu Triết. Người viết Vương Chi Lan
|
You are subscribed to email updates from Thi Nhân Quảng Ngãi To stop receiving these emails, you may unsubscribe now. | Email delivery powered by Google |
Google Inc., 20 West Kinzie, Chicago IL USA 60610 |
No comments:
Post a Comment