Thursday, December 4, 2014

15- Tuyển TG II: HỒNG MÃO - 4 - 5

15- Tuyển TG II: HỒNG MÃO - 4 - 5

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

15- Tuyển TG II: HỒNG MÃO

Posted: 04 Dec 2014 12:08 AM PST

hong-mc3a3o

HỒNG MÃO

Tên thật: Nguyễn Hồng Mão

Quê: Phường Lê Hồng Phong, Tp Quảng Ngãi

Hiện ở: 20 – Phan Long Bằng, phường Trần Phú, Tp Quảng Ngãi

Nguyên Giám đốc Đài Tiếng nói VN II

ĐT: 0917151117.

Chùm thơ Hông Mão:

 

QUÊ ANH QUẢNG NGÃI

 

Anh đưa em về – quê anh Quảng Ngãi

Mảnh đất còn nắng trải, mưa chan

Sông, núi hẹp – nhưng giàu nhân ái

Trung hiếu – thuỷ chung – dầu dãi – tảo tần

 

Dòng Trà Giang đưa em về Cửa Đại

"Cổ Lũy cô thôn" – biển gọi nồm dâng

"Thiên Ấn niêm hà" nghiêng soi bóng nước

Vẫy mây trời "Thiên bút phê vân".

 

Dấu ấn ngàn xưa "La Hà thạch trận"

Đá nói với đời trang sử liệt oanh

Giây phút dừng chân "Long Đầu hý thủy"

"Thạch Bích tà dương" – dịu nắng về ngàn.

 

Quê anh đó! Có thài bai ẩn hiện

Bát nước chè hai ngọt lịm tâm hồn

Con bống, con don, hương đồng gió quyện

Xao xuyến lòng người những chuyến đi xa.

 

Ngược núi rừng, em đến với Ba Tơ

Nơi đã sinh ra những người du kích

Hạt giống đỏ, nở thành hoa chiến tích

Ba Gia, Vạn Tường tô đẹp nét son.

 

Đất anh hùng từng thấm máu cha ông

Lê Trung Đình – Nguyễn Nghiêm – Nguyễn Chánh

Niềm tự hào lên con đường cất cánh

Đất của thơ ca, thắng cảnh, hoa hồng.

 

Dẫu thành quách xưa, đã bị bào mòn

Bờ xe nước đi vào quên lãng

Hận "Sơn Mỹ" xé lòng dân đất Quảng

Vẫn biết ước mơ, hy vọng, đợi chờ.

 

Con đường em đi còn đó bụi bờ

Dòng sông em qua vẫn còn nước xoáy

Nhưng em hãy tin – quê anh Quảng Ngãi

Biết chống chèo lèo lái vượt Trà Giang.

 

Em đã thấy đập Thạch Nham dâng nước.

Đồng ruộng – gò – đồi lúa mượt màu xanh

Vịnh Dung Quất, đang trở mình thức giấc

No ấm, tương lai, chớm nở đầu cành.

 

Đưa em về Quảng Ngãi quê anh

Để biết, để yêu nghĩa tình sông bể

Đi muôn phương vẫn hướng về quê mẹ

Như đời anh không thể vắng em.

 

BIỂN TA ĐÓ

 

Xuôi theo dòng nước Sông Trà

Em sẽ ra với biển

"Cổ Lũy cô thôn" giao thoa hòa quyện

Sông Vệ, sông Trà… đến với đại dương

Trước mắt em – quyến luyến một màu xanh

Xanh biển – xanh đồi

Dừa xanh

Chim én liệng

Phía chân trời xuất hiện đảo Lý Sơn

Đảo tiền tiêu của Quảng Ngãi kiên cường

Biển ta đó

Xanh màu xanh ngọc bích

Sóng bạc đầu – nhịp gọi thời gian

Ngước nhìn về phía phương Nam

Quần đảo Trường Sa giọt máu hồng Tổ quốc

Đang vươn lên cùng Hoàng Sa phía Bắc

Gánh hai đầu đất nước

Canh giữ biển trời để đất Việt bình yên

Việt Nam

Dân tộc hiền như đất

Trước lũ xâm lăng – không bao giờ cúi mặt

Biết thắng quân thù khi chúng dám càn qua

Đổ máu xương, để cứu đất nước người

Tan giặc trở về không tấc đất cầm tay

Em đứng đó

Chân dầm đáy nước

Con sóng chao nghiêng

Ghì chặt bước chân em

Ngọn gió nồm Nam vươn lên phía trước

Thoang thoảng mùi hương của những đảo xa

Hương trái bàng vuông của đảo Trường Sa

Nấng ấm cát vàng Hoàng Sa ta đó

Ba ngàn hòn đảo – Ba ngàn chảo lửa

Sẵn sàng thiêu đốt lũ xâm lăng

Trường Sa – Hoàng Sa

Đảo anh hùng – đảo ngọc Việt Nam.

 

 

Anh Văn

 

Anh đi xa – đất nước bùi ngùi

Nỗi nhớ thương – biết thuở nào nguôi

Thầy dậy Sử – làm nên lịch sử

Một Điện Biên – rạng rỡ tên Người.

Bình tâm, mưu lược – Văn thành Võ

"Chí công vi thượng" – Võ thành Văn

Thần tốc, thần tốc – xuân thần tốc

Giải phóng miền Nam – đất hóa Rồng

Anh – người anh cả – Quân đội nhân dân

Tình đồng đội – quyện tóc xanh, đầu bạc

Nhìn thấy anh – nao nao lòng nhớ Bác

Vì Dân quên mình – Vì nước quên thân

Nhớ quê mẹ – dòng Kiến Giang… thao thức

Nhớ Điện Biên – khi Bác gọi tên mình

Nhớ Sài Gòn – khi hành quân "thần tốc"

Nhớ Cao Bằng – no đói lúc hành quân

Suốt cuộc đời đi theo đường Bác dạy

Nửa thân mình gắn chặc với Thủ đô

Một căn nhà nhỏ – đường Hoàng Diệu

Quắc mắt… xuyên tâm… lũ tội đồ!

Vĩnh biệt anh – Vị tướng của lòng dân

Thế giới ngợi ca – một con người huyền thoại

Võ Nguyên Giáp – Tên anh sống mãi

Phút cuối đời xin về lại quê hương.


14- Tuyển TG II: HUỲNH MINH TRỌNG

Posted: 03 Dec 2014 06:06 PM PST

Trong

HUỲNH MINH TRỌNG

       Bút danh: Minh Trọng

       Hội viên CLB thơ Trà Giang Quảng Ngãi

       Công tác: Trường THCS Bình Minh

       Chỗ ở: Bình Trung, Bình Sơn, Quảng Ngãi

       Điện thoại: 0988174937

       Email: trongbminh@gmail.com

 

  Chùm thơ của Huỳnh Minh Trọng:

 

  VẪN CÒN NHAU

 

Có chuyến tàu thời gian không bến đỗ

Có cuộc tình không hẹn ước trăm năm

Có  đôi lứa suốt đời không hội ngộ

Vẫn chung nhau bởi một ánh trăng rằm!

 

Anh vẫn có một tình yêu đằm thắm

Một khoảng trời thao thức những vì sao

Em nơi ấy dù nghìn trùng xa thẳm

Vẫn còn nguyên trong ký ức ngọt ngào!

 

Nụ hôn đầu anh chưa kịp gởi trao

Mà ấm mãi một bờ môi chín mọng

Đời vẫn đẹp như cuộc tình mới chớm

Cháy bừng lên khi mỗi sớm mai hồng.

                                                                 

LẶNG LẼ…

Chiều lặng lẽ độc hành trên biển vắng

Gót chân trần chạm nỗi nhớ xôn xao

Đi qua nhau không biết tự thưở nào?

Mà con gió vẫn còn hoài nuối tiếc.

Biển vẫn đẹp, vẫn một màu xanh biếc!

Mà từ xa, sao con sóng đã già?

Suốt chặng đường đầy cát bụi đã qua

Ta nếm đủ những đắng, cay, mặn, chát.

Trái tim cháy trước bao điều khao khát

Vết tàn tro rơi xuống cõi yên bình

Nắng chiều vàng ươm lại buổi bình minh

Biển vẫn gọi lời tự tình …xa khuất!                                                

ĐÊM MƠ

Màn đêm xuống đưa nhau về bến cũ

Buổi hẹn hò nối lại những chiều xa

Hai nhánh sông cùng đỗ vào biển cả

Bóng trăng vàng trên sóng bạc lả lơi

Ta bên nhau khi mùa thu đang tới

Hồn chơi vơi trong dạo khúc gọi mời…

Ánh sao rơi xuống dòng trôi lặng lẽ

Một cuộc đời qua vụt bóng chim câu

Hãy yêu nhau, yêu như thưở ban đầu

Hãy chén cạn men tình nồng ân ái!

Ta đang say giữa đất trời nghiêng ngã

Cháy hết mình trong vũ trụ bao la…

Cuộc tình ơi, xin đừng vội chia xa!

Hãy gìn giữ kỷ niệm vàng em nhé!

 

                          

 


13- Tuyển TG II: NGUYỄN NGỌC ĐOÀN

Posted: 03 Dec 2014 05:56 PM PST

 doan

NGUYỄN NGỌC ĐOÀN
Quê quán: thôn Phú Long, Bình Phước , Bình Sơn
Nơi ở hiện nay: Thị trấn Châu Ổ, Bình Sơn, Quảng Ngãi
Hội viên Clb thơ Trà Giang

Số ĐT: 0947 736 266 

Chùm thơ NGUYỄN NGỌC ĐOÀN 

NHỚ DÒNG SÔNG QUÊ

 

Quê hương tôi yêu,

có dòng sông quý Trà Bồng,

mang phù sa bồi,

muôn đời tô thắm đồng xanh.

Hai bên ven sông,

lúa màu tre ngàn tươi tốt,

tiếng hát câu hò,

vang lại khi sớm khi hôm.

Sông trôi lơ thơ,

nước về nuôi người nuôi đất.

mưa nắng dãi dầu,

bốn mùa chan chứa tình quê.

Lúc đêm trăng thanh,

xuôi thuyền tung chài thả lưới.

vui thú bao đời,

luôn gắn bó tự ngàn xưa.

Những năm đi xa,

Nhớ dòng sông Trà yêu dấu,

kỷ niệm vui buồn,

dưới thời thơ ấu tuổi xuân.

Cởi trâu qua sông,

thả diều bẫy cò câu cá.

Tan học trễ đò,

ở nhà mẹ ngóng chờ cơm.

Nhưng sông nay đây,

lái đò năm nào chẳng thấy,

mẹ cũng đi rồi,

đâu còn ra bến tìm con.

Tên sông vang danh,

anh hùng đi đầu quật khởi,

nước chảy ngàn đời,

mãi trong sáng đẹp hồn quê.

 

TIỂN BIỆT

 

Người đi
trong sương gió
Người khuất
dưới trăng mờ
Dòng sông
vẫn nên thơ
Nước trôi
như thẩn thờ

Người đi
bao nỗi nhớ
Kẻ ở
mãi đợi chờ
Đi – ở
buồn vô bờ
Đêm tàn
sao lập lờ
Nhạn lạc
kêu bơ vơ
Gặp lại
biết bao giờ.

 

 

TÌNH QUÊ

              

Thu sao nỡ vội bỏ ra đi
Để lại hồn anh cảm nhớ nhiều
Giá rét đông về nghe khẽ lạnh
Đâu còn trăng bạc để anh yêu.

Trời đông lầy lội ngập đường quê
Lúa rạ ngổn ngang khắp lối về
Áo lụa mưa dầm em bỡ ngỡ
Chân bùn tay đất đẹp hồn quê.

Em ngồi tắm giặt dưới bờ sông
Tóc xõa ngang vai má ửng hồng
Ao ước anh là dòng nước ấy
Để em tắm mát tận tâm hồn

Lá vàng rơi rụng khắp làng quê
Ngập lối em đi lúc học về
Ngõ vắng chờ em anh đợi mãi
Đâu còn thấy bóng nón nghiêng che .

 

 


12- Tuyển TG II: BÙI THỊ THƯƠNG

Posted: 03 Dec 2014 05:50 PM PST

Thuong

BÙI THỊ THƯƠNG

Quê:  Tịnh Kỳ, T.P Quảng Ngãi.

Hiện ở: xóm Kỳ Trung, thôn An Kỳ, Tịnh Kỳ, T.P Quảng Ngãi

Hội viên Hội VHNT Quảng Ngãi

ĐT: 01685161242

 Email:  buithithuongqng@gmail.com

Chùm thơ: Bùi Thị Thương: 

Thèm một chút nắng trải dài giữa sông quê!

Tôi – đứa con thơ dại

Ước một lần nằm sóng soài giữa bến sông quê

Nhìn sông chảy mà thấy mình còn bé

Ngẩn ngơ à ơi câu hát thuở ru mình

Và tôi đi lạc giữa những triền đồi

Không có sông và bóng đò cũng vắng

Chỉ còn tôi giữa dòng đời mãi chạy

Đem cô đơn mình ném vào cõi hoang liêu.

 

Chỉ còn tôi đợi một miền xa

Chỉ còn tôi đợi một miền

Chỉ còn tôi đợi

Chỉ còn tôi

Giấu nỗi nhớ vào trong lòng mỏi mệt

Lang thang câu hát cho riêng mình

Còn tiếng đàn đi tìm niềm vui khác

Nơi mái nhà xưa bữa cơm bữa sắn

Nơi cha già ngồi tháo lưới giăng câu

Và mẹ tôi tất tả giữa trời chiều

Phơi con cá để cho trời kịp nắng

Vù vù câu hát

Vù vù thời gian

Vù vù mộng mị

Vù vù tôi

Con sông xưa cứ xuôi mãi một dòng

Bóng thời gian cũng không khi nào trở lại

Tôi quay lưng và thấy lòng hoang hoải

Thèm một chút nắng trãi dài giữa sông quê! 

 

Cô bé ôm hoa huệ trắng

Người về nhặt nhạnh chiêm bao

Nhặt tiếng cu già gù mình trên gác nhỏ

Nhặt tiếng radio nhắc mình ngày nắng đổ

Bỗng giật mình ngóng tiếng nghé ọ gặm cỏ trước sân

Em thôi là cô bé ôm hoa huệ trắng đi qua mùa đông

Rồi tự mình lớn khôn sau những ngày giông bão

Em là em, của những ngày buồn

Bạn của cô đơn là tiếng giày lạo xạo

Vắt ánh nhìn ngược cánh đồng hoang

Dáng mẹ nhặt củi trên đồi

Dáng cha trồng hoa giữa trưa mặt trời đứng bóng

Giọt mồ hôi thành hình

Bao tháng năm mà giấc mơ chưa kịp lớn dù chỉ một lần

Có cô bé ngày xưa ôm hoa huệ trắng đi qua mùa

Lặng mình giữa khúc du ca

Ngày chợt dài và hanh hao nắng đổ

Trang giấy nhàu nhĩ những vết màu, nhuộm đỏ phía hoang vu. 

 

Em lại gặp anh!

Anh biết không!  Rồi nắng ấm sẽ lại bình minh

Chỉ gió giông là muôn trùng sóng vỗ.

Em vẫn thế như cánh chim bé nhỏ

Lạc lối giữa vô trùng…

 

Có lắm lúc e nhủ với e

Giữa muôn vàn yêu thương là những hờn ghen gian dối

Nhưng e vẫn là Sông, cứ xuôi dài vạn dặm

Tách nhỏ mình tự tìm kiếm yêu thương.

 

Có những ngày, e tựa mình vào tháng năm

Khẽ nuối tiếc cho những ngày xưa cũ

Thương tình yêu rong riêu thành hoài niệm

Em cất giữ cho riêng mình…

 

Anh! Bao con người đi qua nhau giữa những ngày xanh

Mà nắm tay cũng vô tình hờ hững

Anh mùa thu, còn em là nhành cỏ

Mỏng manh mình cắm rễ những chân chất yêu thương

 

Anh! những con đường lá đâu rụng cho riêng mùa thu

Mà nỗi nhớ cứ chờ ngày héo hắt
Những bóng người chờ tình yêu trong khoảnh khắc
Mà ngày chợt dài như nghe ngóng ánh bình minh.

 

Có khi nào anh hối tiếc không anh?

Khi cỏ vẫn xanh và dòng sông bóng đổ

Giữa phố xá người đông và cánh chim mỏi tiếng…

Em lại gặp anh…

 

MẸ TÔI DỌN NẮNG

Mẹ về bên phố cuối ngày
Nhặt những mảng nắng rơi bên thềm trống vắng
Đọng lại nơi góc phố vắng teo
Nơi cô hàng rong ngồi
Trời xe lạnh phố cuộn mình trong trăn trở
Những con đường vắng

Thở đều nhịp mùa trôi
Ba tôi không về.
Mẹ về gom nhặt tuổi thơ tôi
nơi con sông xưa tôi tắm tuổi thơ lần sau cuối
nơi mái tranh nghèo hẩm hiu bữa cơm mỗi tối
nơi gói xôi chiều thay cơm, buổi ế hàng.
Mẹ về gom những vạt nắng chiều rơi vội
Gói thành những chuỗi ngày lặn lội
Nắng và mưa…
Ai gom vạt thời gian rụng rơi trên tóc mẹ
Bám nhẹ vai gầy
Tóc hoa râm
Ngày chợt qua
Vạt nắng cuối cùng chợt tắt
Mẹ có kịp gom chăng vạt nắng chiều?

 


11- Tuyển TG II: NGUYỄN HỒNG MINH

Posted: 03 Dec 2014 05:27 PM PST

1533972_473080496131032_688666455_n

NGUYỄN HỒNG MINH

Quê: Thuận Thành, Bắc Ninh

Nơi công tác: Công ty TNHH MTV Lọc Hóa dầu Bình Sơn

Email: daiphat_great@yahoo.com.vn

 Chùm thơ: Nguyễn Hồng Minh:

Cùng nghe

Anh đi nhớ bến nhớ bờ
Nhớ về Quảng Ngãi nặng tình em thương
Thương quê hương, thương con đò
Hành trình yên ổn luôn về bên em

Cô Thôn mặt nước hữu tình
Cổ Lũy trung tình son sắc Cô Thôn
Cô Thôn thấp thoáng người ta
Cổ Lũy hiện ra làm mê lòng mình

Anh thương em thì ở lại
Hành trình khám phá ta dành cho nhau
Tơ tình vương bờ Trà Khúc
Chung nhà hạnh phúc chúng mình cùng nghe

Đôi mùa dòng sông

Sông Trà cát bay
Mùa say bờ, say bụi
Sóng nước đan nhau, đàn cá bống bơi lội
Dòng sông màu xanh dương

Mùa cát bay
Sông Trà thêm uốn lượn
Con nước mùa này hiểu được tình người đang khổ
Nên dòng nước không trôi, mặn lòng vào trong

Sông ơi, nằm chờ con nước lớn
Trơ trọi bụi cát trên môi tôi
Em về thỏa thích tắm chân trần trên cát
Bay đậu chân cầu, dấu tích chiến tranh xưa

Sông ơi, mùa mưa không có cát bay
Sông Trà trở thành con sông nước trắng
Trôi đôi bờ, hàng mi đầy mọng nước
Chảy cùng dòng sông say

Sông ơi, thay nhau mùa khô cạn
Con người muối mặn, mưa nguồn gột trong
Qua bao năm tình người trong yên ấm
Tháng năm về, hơn bến bờ ôm cả dòng sông

Mưa Quảng Ngãi

 

Mưa Quảng Ngãi
Cơn mưa thành phố mắt nâu
Gió đuổi người trên phố
Cùng chạy mưa vun vút

Mưa trên phố
Những hạt mưa không vội vã
Chạm vào lá cây đáng yêu
Bông hoa giờ ướt sũng
Phấn rơi chảy thành Suối Mơ

Tòa nhà cao cao kính trắng
Mưa trong lấp loáng phủ đầy
Hình mưa in nhòe lên kính
Hình trắng hóa thành hình nâu

Mưa Quảng Ngãi
Thành phố chìm trong mắt nâu
Ta cùng chung nhịp sống
Ánh bóng người trôi nhanh
Tòa nhà kính ẩn lấp
Cánh chim in lẻ bóng
Trốn trong bầu trời tối xanh

Em đứng trong cơn mưa thành phố
Trước con tàu đi vắng anh
Cơn mưa tràn trong đôi mắt
Cười nhòe trong nước mưa nâu

Chào cơn mưa thành phố
Em vội vàng bước chân

Dòng nước trôi tạm biệt
Cơn mưa nhòa mắt nâu


No comments:

Post a Comment