LÊ DÂN
Tên thật: Nguyễn Văn Dân
Quê quán: Kim Thạch, Nghĩa Hà, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi
Hiện ở: đường Điện Biên Phủ, F. Đa Kao, Quận 1, TP.HCM
Thạc sĩ
Hiện công tác: Học viện Công nghệ Bưu chính Viễn thông cơ sở tại TPHCM.
Email: danhocvien@gmail.com
ĐT: 0917969669
Chùm thơ LÊ DÂN
TIẾNG DƯƠNG CẦM XA
Gió mùa thu tới,
nhuốm từng chiếc…
Rồi từng chiếc
vàng lá vàng…
Lá sầu buông
rơi xuống
tả tơi
Nghe chơi vơi…
Em ơi!
Em biết chăng?
Xa trong nỗi nhớ,
Đàn ai rung lên
cung trầm thôi miên
Hồn mơ tha thiết
Từ ngón tay ngà
Lăn dài trên phím
Chở cả mùa trăng
Nhạc lòng em ca
Bật ra
Vang xa
dặm trùng dương
Để nơi đây
Nỗi lòng…
Trăng ơi trăng vẫn trong
Sao không ngày tao ngộ?
Để tôi phải hát lên
Một bản tình buồn…
RU NGƯỜI BÊN BỜ XA THẲM
Hò… hơ… ớ… hơ… Ai ru em ngủ chiều nay,
Cho tóc em mượt… hò… ơ… ơ… cho tóc em mượt, cho mày em xanh.
Yêu ai như sợi chỉ mành,
Phất phơ trong gió… hò… ơ… ơ…
phất phơ trong gió, tàn canh… một đời.
Hò… hơ… ớ… hơ… Ai làm cho dạ rối bời,
Cho mắt tôi ướt, hò … ơ… cho mắt tôi ướt, cho lời tôi say, ơ… ơ
Em ơi ! em ngủ thật hay,
Kẻ ở bên này… hò… ơ… ơ… kẻ ở bên này ru mãi… ngàn… năm… ớ… ơ
ÔNG TỪ THỨC VÀ TÔI
Chuyện Ông Từ Thức bỏ làng,
theo nàng tiên lên lạc cảnh
Ba xuân sau về,
làng xưa tuổi đã ngót ba trăm năm
Ông bùi ngùi nhìn làng cũ,
không bóng dáng người thân
Nhìn lại cây đa ông trồng…
và … bỏ đi biền biệt.
Chuyện tôi xa quê,
tìm mưu sinh trên miền đất mới
Ba mươi hạ rồi,
lòng da diết nhớ những chiều đông.
Mỗi chuyến xe qua,
khi ký ức réo rắt, âm thầm…
Và cứ sợ,
ngày trở về… những người thân không còn nữa.
Từ Thức ông ơi,
Ông đã là người cõi tiên,
tôi còn người trần tục
Khi ra đi,
tôi như ông tóc hãy còn xanh lắm!
Yêu làng quê xưa,
nhớ người thân cùng bao nỗi nhớ
Có hạc trắng, xe mây nào về
nhờ ông chở giúp lòng tôi.
BÀI SONG CA THẦM 1
Anh vẫn ngồi đây,
Thẩn thờ vô định,
Trong không gian tĩnh,
Tiếp lời một bài ca…
Em ơi !
Thấm thoát là đây,
Trời vừa mới sáng,
chưa trưa…
Sao đã chiều ?
Em ơi, em có biết,
Tâm tư anh đong đầy
tràn tim…
Đau nhớ nhung !
Vẫn biết tình kia,
không bờ không bến,
Sao mang mãi nỗi niềm…
Lắng sâu trong tim
Đau trong nhớ thương
Tinh kia có chết,
Hay ẩn trong mây chiều
Nhưng anh nghĩ rằng
Sẽ sống mãi trong ta ?
Biết nói gì đây,
Hồn không biên giới
Gửi áng mây hồng
Bay bay trong nắng mai..
Rồi chiều cuối phố,
Đi trong lặng thầm,
Lẩm nhẩm lời ca…
Quên cả lối đi về…
BÀI SONG CA THẦM 2
Anh ơi!
Thấm thoát nào đây,
Thu còn vương lá
Sao cây,…
Đã úa vàng?
Đông sao đến sớm
Anh ơi
Chiều vàng,
Bay trong không gian
Có còn đó không anh?
Chắc đau lòng ai lắm,
Khi em nhắn nhủ về
Tuổi em cũng đã chiều…
Có vài sợi trắng
Anh ơi, anh biết không?
Rồi em hờn dỗi
Em đau khi nói rằng,
Rôi đây mỗi tối,
Không chờ tin anh nữa đâu!…
Sao anh không biết,
Những ngày cuối tuần,
Anh chẳng chút thời gian
Để dành cho riêng em
Biết nói chi đây
Em đau khi nghe rằng:
"Em ơi, anh về
Hẹn em sau nhé em!"
Hãy nói với em,
Ở lại ! Anh không về
Đêm nay, tan chảy…
Xuyên gối mềm hai ta.
Và anh hãy nói:
Xuân kìa, em ơi!
Với tay kéo bầu trời
Cho trái đất ngừng quay…
No comments:
Post a Comment