Chùm thơ chào mừng Ngày Nhà giáo VN 20/11
(Hội viên và Công tác viên CLB Thơ Trà Giang)
NGUYỄN NGỌC HƯNG (Nghĩa Hành)
HÁT TRÊN BỜ HƯ ẢO
Thời cắp sách đến trường
Con mơ làm ông giáo
Một ông giáo hiền lương
Thông minh và nhân hậu
Sau nhiều năm phấn đấu
Thi cử với học hành
Giấc mơ kia sắp thành
Đời nổi cơn giông bão
Thương mẹ già tần tảo
Bao quản thân mỏi mòn
Chắt chiu từng hạt gạo
Nuôi con và khóc con
Mầm bệnh cười trong máu
Mầm bệnh cười trong gân
Con tê liệt toàn thân
Thêm mờ cay mắt mẹ
Thương cảnh ngộ gieo neo
Bạn nhường cơm sẻ áo
Và dẫu khổ dẫu nghèo
Con vẫn đời vẫn đạo
Những khát khao hoài bão
Con ấp ủ một đời
Sẽ thành chữ thành lời
Hát trên bờ hư ảo…
BÙI VĂN TẠO (Tp Quảng Ngãi)
Ở NHỮNG NƠI ẤY
Con chữ vùng cao gầy guộc quá
Vẫn nở tay hoa đẹp hương rừng
Mùa đông thác có vang tiếng núi
Đừng để chân vui bước ngập ngừng
Hải đảo ngàn xa xanh sóng vỗ
Trống chiều vọng tiếng biển trời xa
Mang chùm hoa thắm từ đất mẹ
Mến nhớ cô thầy đảo Trường sa
Phong ba bây giờ còn hoa trắng ?
Bàng vuông dào dạt gió mặn tình
Ngọn nguồn sức sống mùa biển động
Cũng từ nét chữ gọi bình minh
Trên khắp mọi miền vui ngày hội
Tiếng của ngàn xưa nhớ ơn thầy
Cô là người mẹ bên đời ấy
Tiếng hát con tim nghĩa đong đầy !
NGUYỄN TẤN THUYÊN (Tư Nghĩa)
BỤI PHẤN CỨ NHÒA
Tuổi thơ gọi mãi ước mộng long lanh
Sân trường rực nắng nôn nao nắng chờ
Dáng gầy thầy chèo thuyền theo năm tháng
Em chở câu thơ tinh khiết vào đời.
Học trò nhớ, bụi phấn thêm thao thức
Cứ bâng khuâng trong những buổi tan trường
Em xếp chữ cho hành trang ấp ủ
Căng mãi tuổi xanh đọng lại sân trường.
Nghiêng nét chữ thầy ghi trên trang vở
Thổi vào hồn em chất ngọt nao lòng
Dại khờ khi nghe thầy lời quở trách
Xây ước mơ, em đem chữ vào đời.
Muôn nẻo đường đời tựa vào trang sách
Vẫn vọng trong em nghe tiếng giảng bài
Thầy ơi, đò sẽ về nơi bến đỗ
Trường cũ rêu phong bụi phấn cứ nhòa.
MINH ĐOÀN (Tư Nghĩa)
DI LĂNG ƠI!
Di Lăng ơi …
Ta từ biệt người
Ta ra đi
Mang theo
bao niềm luyến lưu
của một thời đã sống
Kỉ niệm xưa …
Mãi còn ngưng đọng
Trong trái tim ta
Như bản tình ca
Ngân nga
Không bao giờ dứt !
Dẫu thời gian
trôi qua
xa …
xa
Nhưng tình yêu Người
trong ta
luôn thiết tha…
Không bao giờ
phai được !
Bởi nơi ấy ..
Đất và người gắn nửa cuộc đời ta.
NHẤT PHƯƠNG (Tư Nghĩa)
PHẤN RƠI
Bui
phấn rơi
Trên tóc Thầy
Trường cũ còn đây
Lời Thầy Cô ngày ấy
Bây giờ đang sống bừng dậy
Trong nỗi nhớ của mỗi chúng ta
Công ơn Thầy Cô thật là bao la
Cho chúng ta con đường đi luôn tươi sáng
Vinh danh Thầy Cô ngày hiến chương đầy sáng lạn
Đưa con đò tri thức cập đến bến bờ vinh quang
Chúng em vô vàn nhớ công ơn Thầy Cô từng dạy bảo
Những bông hoa hồng tươi đẹp chúng em kính dâng lên Thầy Cô
Nhân hai mươi tháng mười một lòng kính yêu niềm thương nhớ vô bờ.
HUỲNH MINH TRỌNG (Bình Sơn)
TRÓT
Đã trót làm người giữa núi sông
Đành thôi, một số kiếp phiêu bồng!
Mến trẻ, yêu nghề, vui vẻ sống
Dù đời vạn sự có như không!
SÓNG THU (Tp HCM)
VIẾT TẶNG ANH
Viết tặng anh
Người thầy giáo ngày xưa
Nơi công tác
trường Nghĩa An của biển
Khi đất nước
mới qua thời lửa chiến
Nên đồng lương
Chưa đủ để gánh gồng
Em xao lòng
khi giá rét vào đông
Trên chuyến phà
đi qua nơi giảng dạy
Nhìn giọt mưa
tâm hồn như tan chảy
Đường gập ghềnh
Sương gió mãi hắt hiu
Xa mái trường
xa tổ ấm thân yêu
Vào xứ lạ
sớm chiều lo cơm áo
Thời gian trôi
tim mình luôn mách bảo
Anh vẫn là
Thầy giáo của lòng em
Vẫn tiếc thương
trang giáo án cũ mềm
Đời lận đận
Nghề trồng người dang dở
Dòng mực nghiêng
múa đều theo trang vở
Em lặng thầm
thương nhớ chẵng hề quên .
19/11/2014
HỒNG PHÚC (Đaklak)
TÂM TÌNH DÂNG THẦY CÔ
"Trọng Thầy mới được làm thầy "
Người xưa đã dạy, người nay ghi lòng
Tình Thầy Cô giáo thắm nồng
Chắt chiu ngày tháng vun trồng tuổi thơ
Thầy cô chắp cánh ước mơ
Cho trò bay tới bến bờ tương lai
Thầy như vầng nhật ban mai
Cô là vầng nguyệt đêm dài chiếu soi
Con thuyền bể học mãi trôi
Đến ngày cặp bến lòng thôi mong chờ
Tình Thầy, Cô sáng chẳng mờ
Trò luôn ghi khắc bao giờ dám quên.
No comments:
Post a Comment