Wednesday, November 5, 2014

BA BÀI THƠ NHỚ THI SỸ LÂM ANH – Thơ Trần Thị Như Nguyện

BA BÀI THƠ NHỚ THI SỸ LÂM ANH – Thơ Trần Thị Như Nguyện


BA BÀI THƠ NHỚ THI SỸ LÂM ANH – Thơ Trần Thị Như Nguyện

Posted: 05 Nov 2014 03:44 AM PST

NIỆM KHÚC CUỐI

(Một nén nhang tưởng niệm,
kính dâng hương hồn thi sĩ Lâm Anh)

Người về xuôi tay ngủ cuối đời
Bản phúc âm đang cao trào đưa tiễn
Suối thơ lai láng người cùng nguyệt tắm
Thoả giấc yêu đã chấp bước cửu trùng
Nụ hôn xưa mềm môi vương vấn
Trả lại người chôn kín xuống huyệt mồ
Chút le lói ấm khói hương bóng quế
Để cường toan màu áo sót ngày xưa
Em nghiêng mình thắp nén nhang vọng tưởng
Trăng rượu đắng và bài thơ "nguyện nữ"
Hoà phối ngâm lần cuối niệm khúc tình.
TT NN

ANH

(Kính dâng hương hồn thi sĩ Lâm Anh)
Em đi lấy chồng đầu xuân năm ấy

Tuổi 20 gương lược anh cho
"Lấy chồng phải đẹp và duyên dáng
Hạnh phúc bên chồng anh vui thôi!"
Em hiểu vì sao người đành lòng
Chiếc gương nạm bạc tròn khuôn mặt
Chiếc lược đồi mồi xuyến hồng nâu
Và "thôi cũng đành" bốn câu thơ đắng
Canh cánh 10 năm em ấp ôm.
Anh soi dung mạo lúc điểm trang
Anh chải tóc em mềm mỗi sáng
Thấu rõ buồn vui buổi nghiêng chiều
Mưa lũ kéo về. Em khai nhụy
Cuốn mất lược gương cõi xa mù
Chắc nơi lòng đất vừa nằm xuống
Anh thấy lược gương vùi lũ xưa ?
Đừng buồn giữ hộ em anh nhé!
Từ cội suối vàng anh soi đi
Môi anh tím nhạt tóc bơ phờ
Đường ngôi rẽ lệch bời tro lạnh
Mắt viễn hoài bóng quế mang mang
Gieo tiếc thương ngập lòng mặc khách
Còn nhớ không mùa đông giá lạnh
Anh đốt tàn đêm bằng lửa thơ
Quằn quại phiến đau trên cỏ rối
Bắt vía em về giữa đêm khuya
Sáng ra trần thú 4 trang thơ
"Tinh thấn thể xác… đến tinh thần
Anh tên vô đạo nên vồ vập
Vạn lần xin lỗi bởi cuồng si"
Không hoang dại… em đành ly biệt
10 năm sau anh tìm em đất khách
Vắt ưu tư em phơi giữa mưa mù
Xưa ngập ngụa thơ trăng rượu đắng
Nay thiên thu anh ngủ rất an lành
Anh ơi! Gương lược trong lòng đất
Nhớ giữ dùm em kỷ vật xưa
Chải tóc soi gương em làm dáng
Kiếp sau theo chồng chính là anh
TT NN  

VÔ ĐỀ

Yêu nhau ngày đầu
Thơ anh  vị muối
Nếm một hạt thôi
Mặn cả đời em.
Trần Thị Như Nguyện


BA BÀI LỤC BÁT – Thơ Trần Quang Dũng

Posted: 05 Nov 2014 03:34 AM PST

CHIỀU PHỐ NÚI

Bóng chiều nghiêng xuống chân đồi
Pha màu phố núi vàng rơi xuống đường
Nhẹ nhàng vài sợi tơ buông
Bay theo lối gió vướng vương cõi lòng

Chiều về, chín nhớ mười mong
Chiều về, phố núi như bồng bềnh trôi
Từ trong bóng ngã bên đồi
Thấy em mắt ướt dỗi hờn quay lưng

Từ tôi, sâu thẳm vô cùng
Nghe vang vọng tiếng hồi chuông nhà thờ
Nghe từ em, cõi ngây thơ
Cái duyên con gái mắt lơ mơ buồn

Cuối chiều phố núi mù sương
Tôi như du khách bên đường lãng quên
Dò tìm đôi chút thân quen
Dò tìm em, giữa bon chen cuộc đời!
T.Q.D

NGÀY VỀ PHỐ CŨ 

Tìm về phố cũ rong chơi
Bao nhiêu kỷ niệm gọi mời bước chân
Cũng con đường ấy bao lần
Thả dài bóng mát như gần như xa
Thả trên lưng nỗi nhớ nhà
Có em tay đỡ tôi qua cơn buồn…
Có em dịu ngọt lời chuông
Dắt dìu tôi bước trên đường phố đông
Kỷ niêm xưa, vẫn còn nồng
Ngày về phố cũ gió lồng lộng bay
T.Q.D

NỖI NIỀM 

Nỗi niềm ta biết riêng ta
Chuyện cơm áo ấy, ai mà chẳng vương…
Trải thân ta kín con đường
Đi qua trăm ngã yêu thương cuộc đời
Ta nghe chiếc lá vàng rơi
Nghe trong gió nhẹ đôi lời thở than
Nghe từ nguyên thủy cưu mang
Xác thân bèo bọt… đau càng thêm đau!
Trần Quang Dũng     


No comments:

Post a Comment