Lý Sơn kỳ thú – Kỳ 1: Trở về với biển cả |
Lý Sơn kỳ thú – Kỳ 1: Trở về với biển cả Posted: 06 Jan 2016 06:00 PM PST Theo con tàu cao tốc rẽ sóng ra khơi có nghĩa là bạn đã bỏ lại sau lưng cuộc sống bộn bề để về với biển cả, với sự thanh bình và những người dân hiền hòa, mến khách. Lý Sơn là thế.
Khung cảnh tấp nập ở bến cầu tàu Lý Sơn
Chúng tôi đến Lý Sơn vào những ngày trời nắng như đổ lửa. Đó là những ngày giữa tháng 6, với cái nắng cháy sém da. Nhưng, cũng bởi vậy mà nước biển trong xanh như trong truyện cổ tích, sóng hiền hòa và bình lặng. Dậy từ 5 giờ sáng để kịp bắt chuyến xe buýt từ thành phố Quảng Ngãi ra cảng Sa Kỳ, đến nơi dòng người xếp hàng thật đông và dài, đợi đến khi mua được tấm vé trên tay. Tôi, cũng là một trong số những người may mắn có tấm vé lên tàu cao tốc trong khi nhiều người chậm chân đành đi tàu chợ, hoặc đợi đến sáng hôm sau. Thay vì yên vị với chỗ ngồi của mình, tôi chọn lên boong tàu để ngắm sóng biển tung bọt trắng xóa dưới thân tàu, khi nó rẽ sóng nước ra khơi. Hành trình hơn 1 giờ đồng hồ từ cảng Sa Kỳ đến huyện đảo Lý Sơn dường như quá ngắn bởi chỉ mải mê ngắm cảnh đẹp thôi, bạn đã tiếc hùi hụi vì thuyền cập bến. Nước mênh mông, trong xanh, hòa vào nền trời với những đám mây trắng như bông. Mê mẩn cảnh đẹp, lòng tự hào vì vùng biển, vùng trời quê hương càng lớn hơn. Lý Sơn chào đón chúng tôi với sự tấp nập trên bến dưới thuyền khi người dân địa phương ra đảo, mang theo cơ man các loại hàng hóa. Trong khi đó, người dân địa phương cũng chờ sẵn để chuyển rất nhiều sản vật của biển cả, đặc biệt không thể thiếu 2 đặc sản trứ danh là tỏi và hành theo những chuyến tàu gỗ vào bờ. Cảnh nhộn nhịp ấy, khác xa hình dung ban đầu của tôi về Lý Sơn. Nhưng, sự nhộn nhịp ấy báo hiệu niềm vui cho cuộc sống no đủ của người dân nơi đây và sự hiền hòa của thiên nhiên, con người vẫn vẹn nguyên.
Lý Sơn bình yên đến lạ
Thay vì chọn nhà nghỉ nằm ngay khu vực cầu cảng, chúng tôi lân la hỏi những người bán hàng ở đây và tìm đến ngôi nhà của chị Phụng – cách đó chừng 200m với mong muốn được trải nghiệm cảm giác ăn cùng, ở cùng người dân nơi này. Nhà chị Phụng trước đây vốn kinh doanh karaoke nhưng sau này, làm ăn không còn như mong muốn, chị chuyển sang làm dịch vụ kiểu homestay và chúng tôi là những khách trọ may mắn đầu tiên, với giá 50.000/đêm. Nhà có điện theo giờ và có nước ngọt để chúng tôi sinh hoạt hàng ngày. Sau khi nghỉ ngơi lấy lại sức và ăn trưa, chúng tôi bắt đầu hành trình khám phá đảo bằng việc đi bộ quanh khu vực cầu cảng, đi thăm các đình, đền của hai xã trên đảo lớn. Chúng tôi không quên ghé Bảo tàng Hải đội Hoàng Sa nơi lưu giữ hàng trăm hiện vật khẳng định chủ quyền của Việt Nam. Câu chuyện cùng cô hướng dẫn viên, vốn là cán bộ phòng văn hóa huyện nơi đây, càng trở nên thân tình với rất nhiều thông tin hấp dẫn.
Những ngõ nhỏ quanh co của ngôi làng trên đảo Khi mặt trời đã gắt, chúng tôi di chuyển lên đỉnh Thới Lới để cùng ngắm cột mốc Lý Sơn và chiêm ngưỡng toàn bộ đảo từ trên cao. Suốt quãng đường đi, những luống hành đang vào mùa xanh tốt, những ruộng dưa hấu “lúc nhúc” trái như những chú lợn con. Trước khi lên đỉnh, chúng tôi cùng khám phá chùa Hang với tầm nhìn hướng biển vô cùng đẹp. Chiếc xe máy thuê của người dân trên đảo có phần cũ kỹ nhưng cũng giúp chúng tôi “bò” lên đỉnh Thới Lới khi ánh mặt trời bắt đầu xuống biển, đỏ rực. Nhìn lá cờ Tổ quốc tung bay kiêu hãnh trên bầu trời, cảm giác tự hào càng dâng lên. Từ trên đỉnh Thới Lới, Lý Sơn hiện ra thật nhỏ bé, tựa như có thể ôm trọn vào vòng tay. Cảnh đẹp còn tuyệt vời hơn khi ngắm hồ nước ngọt vốn là miệng núi lửa phun trào cách đây hàng triệu năm. Dòng nước hiền hòa này bao đời nay là mạch ngầm cung cấp nước sinh hoạt, trồng trọt cho người dân địa phương. Trong không gian bao la, lòng người như tự tại, cùng nhau ngồi nhìn ngắm mặt trời xuống biển, thưởng thức trái dưa hấu “hắc mỹ nhân” do chính bàn tay những người dân trên đảo trồng được. Khi đèn điện bắt đầu sáng lên cũng là lúc chúng tôi xuống núi, bon bon trên con đường vắng nhưng gió biển thổi mát rượi. Cả một ngày lang thang trên đảo không khiến chúng tôi có cảm giác mệt mỏi, mà trái lại niềm hưng phấn còn cao hơn. Buổi tối, sau khi đã kịp tắm giặt, cả nhóm cùng nhau trở lại khu vực cầu cảng, thưởng thức món cuốn thịt nướng với thứ nước xốt được làm tự đậu phộng béo ngậy. Ăn kèm với vài loại rau, những lát chuối xanh và không quên những tép tỏi Lý Sơn thơm nồng, tôi nói với cô bạn đi cùng mình, chưa bao giờ tôi thấy thứ nước chấm và loại tỏi nào ngon đến thế. Đêm về, gió biển mát rượi và chúng tôi cùng say sưa trong giấc nồng.
Bảo tàng Hải đội Hoàng Sa ở Lý Sơn nơi lưu giữ nhiều hiện vật quý
Những luống hành được trồng khắp nơi trên đảo vào khoảng tháng 6
Dưa hấu “hắc mỹ nhân” ở Lý Sơn không ngọt gắt mà thanh mát
Tượng mẹ Quan Âm ở chùa Hang
Bên trong chùa Hang với không gian trang nghiêm
Đảo lớn Lý Sơn nhìn từ đỉnh Thới Lới
Hồ nước ngọt trên đỉnh Thới Lới Theo iHay Xem chi tiết tại: Việt Giải Trí với bài viết Lý Sơn kỳ thú - Kỳ 1: Trở về với biển cả |
Khát vọng học tập của cậu bé viết chữ bằng chân Posted: 06 Jan 2016 02:03 PM PST Mắc bệnh bại não bẩm sinh, bị co rút hết chân tay, trải qua nhiều năm khổ luyện, cậu bé Nguyễn Tấn Sang viết chữ bằng chân thành thục và có thể đến trường.
Năm 1997, chị Đỗ Thị Bé (ngụ xã Đức Phú, huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi) sinh con trai đầu lòng. Đôi vợ chồng trẻ chưa kịp mừng vui thì các bác sĩ thông báo cháu bé mắc bệnh bại não, chân tay bị co rút. Không đầu hàng số phận, họ đi làm thuê kiếm tiền chạy chữa cho con khắp nơi mà không khỏi.
"Còn nước còn tát", vợ chồng chị Bé mua dụng cụ về để con tập luyện, hy vọng có thể đi lại được. 6 tuổi, cậu bé tên Nguyễn Tấn Sang tỏ ra thích đến trường. "Thấy mấy đứa trẻ quanh xóm đều đi học mầm non, con tôi cũng đòi đến trường. Nhiều ngày liền, nó đứng ngoài cửa sổ nhìn vào lớp thèm khát được đi học khiến tôi không cầm được nước mắt", người mẹ kể lại.
Nhiều năm, chị Bé gõ cửa khắp nơi tìm trường cho con học, nhưng họ đều bảo nên đưa về nhà với lý do duy nhất: Đôi tay của Sang bị cong queo, co quắp không cầm bút được thì khó đến lớp. Hành trình khổ luyện viết chữ bằng chân của cậu bé bắt đầu từ đó.
Dù vất vả ngược xuôi mưu sinh nhưng chị Bé lúc nào cũng chăm lo cho con chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ, giúp Sang vượt qua nỗi đau thể xác, duy trì khát vọng đến trường học tập.
Sau nhiều năm dài luyện tập viết chữ bằng chân thành công, 15 tuổi, Sang mới được Trường tiểu học Đức Phú (huyện Mộ Đức) nhận vào lớp 1.
Do quãng đường từ nhà đến trường xa khoảng 4 km nên hàng ngày người mẹ chở các con đi học. Hiện Sang (18 tuổi) học cùng lớp 4C với em gái út Nguyễn Đỗ Thúy Tiễn (10 tuổi). Em gái kề của cậu bé này là Nguyễn Đỗ Thúy Tiên (12 tuổi, học lợp 6 THCS Đức Phú).
Gia đình đặt thợ mộc đóng cho cậu bé cái bàn rộng khoảng 1 m2 đặt ở cuối lớp. Nam sinh này có thể ngồi và có không gian đặt vở để viết chữ bằng chân thuận lợi.
Cô giáo Huỳnh Thị Kim Thoa hướng dẫn Sang học môn tiếng Anh. "Dù em viết chữ bằng chân nhưng nét luôn mềm mại, tròn trịa. Em cũng tiếp thu bài rất nhanh. Tôi thật sự cảm phục nghị lực, ý chí của Sang và tin rằng em sẽ còn tiến xa hơn nữa", cô giáo Thoa nói.
Bàn chân phải của Sang kẹp bút viết chữ tiếng Anh mềm mại vào vở.
Giờ ra chơi, cậu bé vô tư nô đùa cùng các bạn trong lớp.
Tan học về nhà, Sang dùng chân kẹp vật dụng đưa thức ăn hay rót nước chăm sóc chú chim cưng.
Nam sinh cùng em gái vuốt ve, vui đùa cùng gà trống. Suốt ba năm học, năm nào Sang cũng đạt thành tích học tập xuất sắc. Theo Zing
Xem chi tiết tại: Việt Giải Trí với bài viết Khát vọng học tập của cậu bé viết chữ bằng chân |
You are subscribed to email updates from Tin tức giải trí » Quảng Ngãi. To stop receiving these emails, you may unsubscribe now. | Email delivery powered by Google |
Google Inc., 1600 Amphitheatre Parkway, Mountain View, CA 94043, United States |