Sunday, December 24, 2017

HẠT CÁT Thơ Trần Thoại Nguyên

HẠT CÁT Thơ Trần Thoại Nguyên


HẠT CÁT Thơ Trần Thoại Nguyên

Posted: 23 Dec 2017 10:20 PM PST

HẠT CÁT

Từ vô lượng biển sông
Đến sa mạc mênh mông
Đâu đâu cũng là cát
Có có mà không không!
Tôi đi suốt cuộc đời
Chân cát bụi muôn nơi
Linh hồn và thân xác
Như phận cát nổi trôi.
Tôi đi cùng biển dâu
Như hạt cát không màu
Sáng mai mặt trời mọc
Đêm tàn vầng trăng thâu.
Đắm trong cõi vô minh
Cát hằng hà lênh đênh
Bão giông chìm đêm tối
Nắng lửa hồng thủy tinh.
Tôi nghe lời cát ru
Cùng sóng biển thiên thu
Đời người như tia chớp
Biển luân hồi âm u!
Ôi! Cát trắng cát vàng
Hồn vũ trụ mang mang
Thấy trong một hạt cát
Lấp lánh cả thế gian!
Hạt cát ơi hạt cát
Lấp lánh đẹp vô biên
Trong nhiệm màu phép tắc
Có hồn ai nhập Thiền.

TRẦN THOẠI NGUYÊN


CHÙM THƠ LỤC BÁT. Lê Kim Thượng

Posted: 23 Dec 2017 10:12 PM PST

QUÊ NGƯỜI 1 – 2 – 3

1.

Mùa qua… mùa nắng, mùa mưa
Ngày mong, tháng nhớ… nhớ xưa quê nhà
Nẻo về Quê Mẹ thương ca
Hàng cau đứng đợi… bến xa đò chờ
Bước chân lối cỏ thẫn thờ
Chìm trong hư ảnh, sương mờ thoảng bay
Nhẹ nhàng chút gió lay lay
Gọi Mai vàng nở… gọi ngày tương tri…

2.

Đồng xanh, cây lúa dậy thì
Hương quê ấp ủ, tình si ngập lòng
Se se gió lạnh tàn Đông
Thềm Xuân lấp ló… nắng hồng vừa sang
Phất phơ mái rạ khói làn
Đường quê rắc lá me vàng bay bay
Cò về đậu trắng cành cây
Em đi chợ sớm… đò đầy qua sông
Tóc dài, da trắng, má hồng
Dáng xuân trong nắng, mặn nồng, non tươi
Em đi… để lại nụ cười
Cho lòng xao xuyến… cho người xuyến xao…
Ngày tàn chút nắng hanh hao
Lời ru Lục Bát, Ca Dao… muộn chiều
Ru em, gió thổi hiu hiu
Võng đưa giấc mộng thiu thiu trong vườn
Tím chiều, tím sợi khói vương
Thềm rêu trải chiếu… thân thương ánh đèn
Bóng trăng, bóng trúc đan xen
Bờ ao lắng đọng mùi Sen… Vô Thường
Khói thơm, sắn nướng củi vườn
Rượu quê nồng ấm… vấn vương câu thề…

3.

Núi ngăn, biển chặn lối về
Bốn bề tịch lặng… bốn bề hiu hanh
Bước chân lãng tử quẩn quanh
Quê Người, Đất Khách… độc hành dửng dưng
Chim kêu, vượn hú, chiều rừng
Núi chìm, mây lạnh… rưng rưng nẻo về
Khô cằn, khô cả cơn mê
Bốn mùa khô héo đi về… buồn ơi…
Chiều xa, quán vắng bên đời
Rượu không đủ ấm cho người lãng du
Hồn ai lạc bước mù u
Lòng ai như thể trăng lu giang đầu
Lòng ai đọng nỗi riêng đau
Đêm đêm có tiếng Kinh Cầu… thê lương
Hoa tàn… gió thổi rụng hương
Năm cùng, tháng tận… tha hương qua ngày
Ngó mình, tóc bạc màu mây
Trăng – Thơ thuyền khẳm… hồn đầy u minh
Chân trời góc biển đinh ninh
Giữ cho nhau một mối tình… Cố Hương…

Nha Trang, tháng 12. 2017
Lê Kim Thượng


No comments:

Post a Comment