TÁC GIẢ – TÁC PHẨM
LÊ ĐÌNH TRỌNG
– Bút danh: LÊ TRỌNG
– Sinh năm: 1970
– Quê: Quảng Ngãi
– Hội viên Hội Văn học-Nghệ thuật Lâm Đồng.
– Hiện là phóng viên – Biên tập viên Đài Phát thanh -Truyền hình Lâm Đồng.
* TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN
– Tập thơ "Vầng trăng của mẹ" – NXB Văn hóa Dân tộc, năm 2000.
– Tập thơ "Dây neo trần gian" – NXB Hội Nhà văn, năm 2005.
* GIẢI THƯỞNG THƠ
– Giải Nhì – Cuộc thi thơ Áo trắng – NXB Trẻ, năm 1992.
– Giải Ba – Tạp chí Kiến thức ngày nay – Hội Nhà văn
TP Hồ Chí Minh năm 1993 (do bạn đọc cả nước bình chọn).
– Giải Ba (không có giải I, II) – Cuộc thi viết về Đất nước-Con người-Lâm Đồng-Việt Nam anh hùng, năm 1997.
* GIẢI THƯỞNG BÁO CHÍ
– Huy chương Bạc – Liên hoan Truyền hình toàn quốc năm 2009.
– Giải C – Giải Báo chí Quốc gia lần thứ V năm 2010
(Không có giải A – Phóng sự ngắn truyền hình).
– Giải Khuyến khích (Phóng sự dài Truyền hình) – Liên hoan phim tài liệu, phóng sự tài liệu truyền hình
các tỉnh phía Nam năm 2012.
– Giải B (Phóng sự dài Truyền hình) – Liên hoan phim tài liệu và phóng sự tài liệu
Truyền hình toàn quốc năm 2013.
– Nhiều giải thưởng báo chí và báo chí chất lượng cao
hàng năm – Hội Nhà báo tỉnh Lâm Đồng.
HẠT MƯA TRI ÂN
(Viết bên mộ mẹ)
Cúi xuống hôn nắm đất
Nơi mẹ quê đang nằm
Bỗng cơn mưa bất chợt
Rơi rát chiều cuối năm.
Mưa trên tình mẫu tử
Trong ngần. Và, trong ngần…
Hạt mưa trong ngày nắng
Là hạt mưa tri ân.
Quảng Ngãi, 1999
BẾP LỬA HỒNG CHO NGÀY VƯỢT CẠN
(Riêng tặng vợ yêu)
Anh xuôi ngược
Ngược xuôi
Với bao nỗi lo toan thường nhật
Đầu óc cứ rối tung lên
Như đống rơm lũ trẻ chăn trâu nghịch phá giữa đồng
Vẫn chưa vất vả, khó nhọc bằng em
Trong cơn đau "vượt cạn"
Vào một ngày cuối Đông!
Anh chẳng phải là em
Nên-anh-không-tài-nào-hiểu-được
Cơn đau mang núm ruột hình tim
Cho lần "vượt cạn" này
Giá như…
"Cánh đàn ông các anh
Mà sinh nở được
Thế nào anh cũng nhận làm thay!"
Anh chẳng phải là em
Nên-anh-không-tài-nào-hiểu-được
Cơn đau làm mẹ – Thiên chức của riêng em
Anh làm sao thay thế được, bao giờ…
Gắng một chút nữa thôi
Sẽ tới bờ hạnh phúc
Mùa Xuân lúng liếng mắt con cười
Là mùa Xuân của ước mơ.
Thương em "vượt cạn" ngày Đông
Anh xin làm bếp lửa hồng…Mãi nhen!
CHO CON LỜI RU
(Cho con trai Minh Quân & Minh Nhật)
Khi con cất tiếng khóc chào đời
Bà nội đã đi xa…
Đau điếng vành nôi, tuổi thơ con nào đâu có biết
Hành trang suốt đời ba là – lời – ru – của – bà ngọt ngào,
thắm thiết
Ba cất giữ cho riêng mình
Để giờ lại ru con.
Lời ru ba mang theo
Không nạm bạc, nạm vàng; không quý phái, sa-lon
Rất đỗi chân quê như lời nội dạy
Trong vắt hồn quê suối nguồn vẫn chảy
Dẫu khô rát ở đầu nguồn
Nhưng nước mát phía thâm sâu.
À ơi, con ngủ cho ngoan
Mẹ gùi cái chữ lên non chưa về
Ru con giọng rặt nhà quê
Bỗng dưng cổ tích tràn về vành nôi.
mang núm ruột hình tim
Cho lần "vượt cạn" này
Giá như…
"Cánh đàn ông các anh
Mà sinh nở được
thế nào anh cũng nhận làm thay!"
Anh chẳng phải là em
Nên-anh-không-tài-nào-hiểu-được
Cơn đau làm mẹ – Thiên chức của riêng em
Anh làm sao thay thế được, bao giờ…
Gắng một chút nữa thôi
Sẽ tới bờ hạnh phúc
Mùa Xuân lúng liếng mắt con cười
Là mùa Xuân
LÊ ĐÌNH TRỌNG