Monday, December 15, 2014

19- Tuyển TG II: NGUYỄN NGỌC HƯNG - 3 - 4

19- Tuyển TG II: NGUYỄN NGỌC HƯNG - 3 - 4

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

19- Tuyển TG II: NGUYỄN NGỌC HƯNG

Posted: 14 Dec 2014 08:01 PM PST

Chân dung NNH....

NGUYỄN NGỌC HƯNG

Quê: Hành Thịnh, Nghĩa Hành

Hiện ở: Đội 10, TT Chợ Chùa, huyện Tư Nghĩa

Hội viên Hội Nhà văn VN

Hội viên Hội VHNT tỉnh

Được tặng nhiều giải thưởng TW, khu vực và địa phương

Đã xuất bản: 13 tập thơ

ĐT: 055.3861.312

Email: nguyenngochung204@gmail.com  

Chùm thơ Nguyễn Ngọc Hưng:

 

SỐNG XUÂN

 

Không đi được bằng chân

Đi bằng tưởng tượng

Tưởng tượng thôi là đủ sướng

Xuân đang về

Vô lượng nụ chồi hoa

 

Nắng chan hòa

Thơm khắp mặt gần xa

Meo mốc lưu niên đã phai mùi ẩm

Lạnh lẽo đá dần lên độ ấm

Vườn cây rạo rực nhựa tươm cành

 

Ô kìa, mây biếc cưới trời xanh

Những gương mặt thốt sinh từ hoa quả

Đã tươi lại lành

Như quen như lạ

Rưng rưng nghìn con mắt lá

Quay phía nào cũng chạm bóng mơ

 

Tuồng như sống đã là thơ

Thơ là sống trong giao thời sinh diệt

Không đi được tưởng tượng đi là biết

Nhịp nhàng tung tẩy đường cong

Nhan sắc mùa xuân muôn thuở bên lòng

 

 

 

TRÊN BẾN ĐÒ XƯA

 

Sông Vệ đã có xi-phông

Bến đò An Chỉ còn không hở người?

(Hỏi thiệt nào phải hỏi chơi

Sao em cứ tủm tỉm cười, ơ hay!)

 

Tôi đi xa xứ lâu ngày

Nay về quê kiểng đổi thay quá nhiều

Con đường trải nhựa phẳng phiu

Chen chân hàng quán dập dìu ngựa xe

 

Ngày xưa mái lá lè tè

Bây giờ cao lút ngọn tre ngói hồng

Dâu xanh lá lúa vàng bông

Cánh cò trắng vẫy mênh mông đất trời

 

Tối tăm một thuở qua rồi

Đêm đêm đèn điện sáng ngời thôn trang

Lời ca tiếng hát rộn ràng

Mặt trời hạnh phúc chói chang tim người

 

Ơ… Sao tôi hỏi em cười

Bến đò An Chỉ có người muốn sang

Lung lanh chợt mảnh trăng vàng

Như con đò nhỏ lướt ngang sông trời!

 

 

VỀ QUÊ BẮT GIÓ

 

Bay vuột cánh diều mơ thập thững tôi về ổ Mỹ Hưng bắt gió

Chiều quá lửa giòn tan dăm bảy môi thơm một miếng bánh đa vừng

Không xanh chân trời xưa vẫn trắng lau rừng cũ

Tiếng gáy nào xui mắt khói rưng rưng

 

Là quấn quýt khăn mẹ áo bà

Hay lãng đãng tóc người dưng

Rạng đông siêng mưa nhớ chiều hôm biếng nắng

Bao nhiêu bóng dáng yêu thương đã thành li ti chấm lặng

Hút vào cõi tăm tăm mù mịt âm dương còn mấy ai quan thiết những cánh cò

 

Với tay răm ngắt ngọn ngò

Nồng nã mùi cá kho lá gừng tiêu ớt

Nồng nã hương chuối rấm rơm khô

Nồng nã giọng hò ơ mướt rượt

Lo gì sóng lớn gió to

Ai qua sông Vệ lên đò tôi đưa

 

Mũng nan nhặt

Rổ nan thưa

Thưa nhặt mải mê đan

Quên khoai sắn đã từ lâu lọt vui buồn mũng rổ

Những nam non nam mái nam cồ xưa đã lần lượt theo nhau tan vào tích cổ

Còn ai biết ai mà chiu chắt thu gom niệm khúc gió cho mùa

 

Ước chi nước mắt đang rơi chỉ giống như chuyện hài hước bông đùa

Tay khẽ vuốt là nụ cười bật sáng

Mưa đông mưa tây mưa bắc mưa nam

Mưa sớm mưa trưa mưa chiều hôm chạng vạng

Phập phù chút hơi đêm vãn

Chiếc lá cuối cùng có neo đến rạng xuân?

 

NGUYỄN NGỌC HƯNG

Đội 10, thị trấn Chợ Chùa,

huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi

ĐT: 055.3861.312

Email: nguyenngochung204@gmail.com

 


18- Tuyển TG II: LÊ VĂN THUẬN

Posted: 14 Dec 2014 06:25 PM PST

 Le van thuan

LÊ VĂN THUẬN

- Quê quán: Nghĩa Dõng, TP Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi

- Hiện ở: Nghĩa Dõng, Tp Quảng Ngãi

- Phó HT Trường THCS Nghĩa An

- Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Quảng Ngãi.

- Ủy viên Ban Chủ nhiệm Câu lạc bộ Thơ Trà Giang

- Trưởng Gia đình Áo trắng Quảng Ngãi

- Hội viên Câu lạc bộ Nhiếp ảnh Quảng Ngãi

- Tác phẩm xuất bản: Ký ức một dòng sông – NXB Văn học, 2014

+ Địa chỉ liên hệ:

Chùm thơ Lê Văn Thuận:

 

NHỚ BỜ XE NƯỚC

 

Đêm bên bờ sông quê
Ký ức xưa vọng về
Lòng nao nao nỗi nhớ
Tiếng bờ xe rì rào

Nhớ những đêm trăng thanh
Dưới hàng tre soi bóng
Làn sương rơi rất mỏng
Dòng nước lặng lờ trôi

Dòng sông Trà quê tôi
Mái chèo khuya thấp thoáng
Bờ xe quay lấp loáng
Bóng trăng ngà lung linh

Bờ xe nước trên sông
Là lời ru tha thiết
Là hương lúa thơm nồng
Là tình quê mênh mông.

 

 

MÙA PHƯỢNG NỞ

 

Hạ đến rồi hạ đến ở quanh đây

Em vội hái chùm hoa vừa mới nở

Cánh phượng đầu mùa ép vào cuối vở

Má em hồng sắc phượng thắm hồn tôi

 

Hạ đến gần em bỗng chợt xa xôi

Mùa phượng nở sân trường im ắng quá

Như nhắc nhở con tim mình hối hả

Cầm tay nhau chẳng biết nói điều gì

 

Nắng ngập sân trường ngập lối em đi

Để lại sau lưng một thời luyến nhớ

Em giấu kín cánh hoa trong tập vở

Mắt em buồn vời vợi dưới bờ mi

 

Tiếng ve sầu ca điệp khúc biệt ly

Tình hé nhụy thoáng vương tà áo trắng

Tôi vội vã trao em lời hò hẹn

Em thẹn thùng cánh phượng đỏ bâng khuâng

 

Xa nhau rồi biết còn có nhớ nhung

Mùa phượng nở và tình yêu vừa chớm

Tôi gom nhặt tiếng ve sầu mỗi sớm

Ép vào lòng kỷ niệm khó mờ phai.

 

 

VÒNG HOA BẤT TỬ

 

Có một vòng hoa

Bốn mùa ngan ngát hương

Vòng hoa ấy mọc lên nơi quần đảo Trường Sa

Tô thắm màu bãi đá Gạc Ma.

 

Từ những trái tim hiền hòa

Từ những trái tim yêu thương

Từ những trái tim rực hồng cháy lửa…

Sáu mươi bốn trái tim kết chặt vào nhau

Thành vòng hoa Tổ quốc ở trên đầu.

 

Việt Nam của chúng tôi!

Trường Sa của chúng tôi!

Gạc Ma, Cô Lin, Len Đao… của chúng tôi!

Sóng biển ngàn xưa đã tạc vào lịch sử

Không bão giông nào xóa được dấu thời gian.

 

Các anh hiên ngang

Siết chặt vòng tay

Hóa thành vòng hoa bất tử

Vòng hoa ấy ngàn đời

Hương sắc không phai.

 


17- Tuyển TG II: BÙI THÔNG

Posted: 14 Dec 2014 05:59 PM PST

 bui thong

BÙI THÔNG

Quê: Đức Lân, Mộ Đức

Hiện ở: Đức Lân, Mộ Đức

Chủ tịch Hội Cựu giáo chức Mộ Đức

Hôi viên Hội VHNT Quảng Ngãi

Hội viên Hội CLB thơ Trà Giang

Email: buithongdl@gmail.com

Tác phẩm đã xuất bản:

- Men nồng (tập thơ) NXB Thanh Niên 2006

- Sóng lòng (tập thơ) NXB Hội Nhà văn 2012

 

Chùm thơ Bùi Thông:

 

BA TƠ QUÊ EM

                                               

Anh đến quê em một chiều nắng đẹp

Sông Liêng hiền hòa nước lững lờ trôi

Âm vang Trường sơn vọng mãi muôn đời

Du kích ngày nào dấu chân còn đó

Đỉnh núi Cao Muôn mây vờn lộng gió

Ngạo nghễ oai hùng sừng sững hiên ngang

Giọng hát Ka-Lêu ru con ngân vang

Bên bếp nhà sàn lam chiều tỏa khói…

Ai đã từng ăn củ mài đánh giặc ?

Bụng cồn cào bàn việc nước năm xưa

Hàng thông reo bên dốc Mốc đu đưa

Như phảng phất tiếng reo hò thuở ấy

Mười một tháng ba ,thiên thần trổi dậy

Thung lũng bấy giờ ánh đuốc sáng trưng

Tiếng kồng chiêng vang dội cả núi rừng

Làm bạt vía bọn giặc Tây tháo chạy…

Giải phóng rồi quê em xanh thì con gái

Máy trườn qua hố pháo của năm nào

Mặt hồ Tôn Dung in bóng trăng sao

Đập nước Núi Ngang nắng chiều gợn sóng

Người kinh, người Hrê… một lòng theo Đảng

Lửa Bok Hồ thắp sáng khắp buôn làng

Anh đến quê em màu xanh mơn man

Ai đứng trên đồi má hồng ửng nắng

Ánh mắt cười duyên dáng em thầm lặng

Tỏa hương rừng một mùi hương nguyên sơ

Điện sáng lên rồi! có phải giấc mơ ?

Bao đời cha ông nay thành hiện thực

Năm tháng hào hùng đi vào ký  ức

Cho ta hành trang tiếp bước vào đời

Và dòng sông Liêng nối những nhịp cầu

Để giữa đôi bờ hòa chung nỗi nhớ

Trăng lên rồi ai lặng lẽ chờ nhau…

 

 

           ĐẢO XA

 

Đảo xa luôn nằm trong lòng đất mẹ

Dù quanh năm sóng gió với mây trời

Cùng con tim chung nhịp đập tuyệt vời

Máu luân chuyển có bao giờ ngưng được

 

Cẩm tú giang sơn "Vua Hùng" dựng nước

Mấy nghìn năm văn hiến đất "Rồng Tiên"

"Năm mươi con" theo cha đi xuống biển

Khẳng định chủ quyền non nước bình yên

 

Xuân nữa lại về trời đất giao duyên

Nơi anh đóng quân chập chùng đảo nhỏ

Vọng gát tiền tiêu bao đời gắn bó

"Sinh Tồn… Cô – lin…" núm ruột của mình

 

Bình minh vừa lên biển sắc lung linh

Từng đàn Hải âu chao nghiêng cánh liệng

Lá thư đất liền em vừa gởi đến

Mang theo tấm lòng thương lính biên cương

 

Biển đảo và em cứ mãi vấn vương

Tâm hồn giao thoa giữa hai con sóng

Sóng biển dạt dào – sóng tình dịu êm

"Chuỗi ngọc biển đông",  cho đời xanh thêm

 

Tình yêu trong anh như dòng suối mát

Hương vị ngọt ngào hòa cùng biển hát

Cảm xúc cuộn trào, kết trái đơm hoa

Em hãy cùng anh về với đảo xa…

 

 

                                DUNG QUẤT VÀO XUÂN

 

                                 "Nàng tiên" vừa cựa mình thức dậy

                                  Sau bao năm ngủ một giấc dài

                                  Sức xuân tràn căng mộng vươn vai

                                 Hấp dẫn lòng, bao nhiêu đối tác

 

                                  Máy lọc dầu ngân vang tiếng nhạc

                                  Nhịp con tim hòa sóng biển chiều

                                  Bên bờ xanh Dung Quất thân yêu

                                  Sản phẩm đến mọi miền đất nước

 

                                  Khát vọng đổi đời nay có được

                                  Vùng đất cằn thắm thịt thay da

                                  Dung Quất Vạn Tường quê hương ta

                                  Đi lên cùng hai đầu Tổ Quốc

 

                                  Nắng xuân về đất trời vào cuộc

                                  Những đoá hoa bừng sáng đêm ngày

                                  Cô công nhân má đỏ hây hây

                                  Rộn rã niềm vui vào ca mới

 

                                  Anh yêu em năm chờ tháng đợi

                                  Thỏa ước mơ cảm xúc dâng trào

                                  Từng chuyến tàu cập cảng xôn xao

                                  Mừng xuân mới dạt dào niềm tin…

 

 

 

 

 


16- Tuyển TG II: ĐOÀN HIỀN

Posted: 14 Dec 2014 05:42 PM PST

 DSC_0227[1]

ĐOÀN HIỀN 

Tên thật: Đoàn Thị Mỹ Hiền

Quê quán: Trường Thọ, Tịnh Phong, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi 

Hiện ở: Trường Thọ, Tịnh Phong, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi 

Nghề nghiệp: Phóng viên

Cơ quan: Tạp chí Quê Hương Ngày Nay

Hội viên CLB thơ Trà Giang

Email: doanhien900@gmail.com 

Chùm thơ Đoàn Hiền:

 

Quảng Ngãi trong trái tim con!

 

Ngược xuôi Nam, Bắc tha phương

Nay con về lại quê hương nghĩa tình

Trà Giang xanh biếc nôi êm

Lời ru của mẹ ngọt mềm giấc thu!

Quảng Ngãi – đất Mẹ cần cù

Thắm tình, nặng nghĩa, ngọt ngào, thủy chung…

Con đi dặm bước ngàn trùng

Khắc sâu nỗi nhớ dáng hình quê hương!

 

Tim con chảy nặng yêu thương!

Khát bầu sữa mẹ quê hương sông Trà

Dù chân mỏi bước đường xa

Tình yêu đất Mẹ ấm nồng hồn thơ!

 

 

Nhặt lá tìm ký ức…

 

Con về nhặt chiếc lá rơi

Tìm trong ký ức lời ru mẹ hiền

Câu ca ấm ngọt nôi êm

Hương chiều no gió con nồng giấc say

Vàng ươm nắng gọi trời, mây…

Thu qua, Đông tới ngày trôi qua ngày

Đi tìm ký ức đâu đây?!…

Hương trời còn đó mẹ xa khuất rồi!…

Ngậm ngùi, cầm chiếc lá rơi

Ngẩn ngơ con gọi: Mẹ ơi!…lệ nhòa!…

 

Về Sơn Mỹ

 

Chiều vắng nắng

Trời Sơn Mỹ nhuốm buồn

Nơi đau thương ngày cũ

Nhói tim con!…

 

Sơn Mỹ ơi! Hơn bốn mươi năm về trươc

Tội ác kẻ thù nhuộm máu rơi

Tàn sát dân ta không thương tiếc

Tang thương Sơn Mỹ êm đềm…

 

Hôm nay, con đứng đất này

Xót xa nhìn lại những ngày đau thương

Mỹ – Loài quỹ dữ, kẻ  ác nhân, tàn bạo…

Chúng giết dân ta vô cùng man rợ…

Từ người già, đến trẻ con, phụ nữ…

Chúng hành hạ, hãm hiếp…

rồi đốt sạch, bắn sạch, giết sạch…

dã man…

tàn bạo…

Năm trăm lẻ bốn người vô tội, nằm lại đất này!

 

Con sinh ra và lớn lên trong hòa bình

Vụ thảm sát Sơn Mỹ chỉ nghe qua chuyện kể, sách, báo…

Nhưng con không bao giờ quên sự kinh hoàng ngày đó

Ngày mười sáu, tháng ba, năm một chín sáu tám -

Trời Sơn Mỹ ngập trong biển máu!

Chến tranh và giặc Mỹ -

con căm thù đến tận xương tủy!…

 

Hơn bốn mươi năm,

quá khứ lùi lại,

chiến tranh đã qua đi,

nhưng đau thương còn mãi…

Sụ khủng khiếp, rùng rợn…

 mà giặc Mỹ đã gieo xuống dân làng Mỹ Lai,

gây chấn động dư luận cả thế giới  

Năm trăm lẻ bốn người vô tội đã ngã xuống

Họ mãi mãi bất tử!….

 

Sơn Mỹ ơi! Chiều nay con về                       

Khói tâm hương nghi ngút quyện trời chiều

Hàng dừa đước lay lay đón gió

Tượng đài uy nghi, sừng sững thế anh hùng!…

Trời Sơn Mỹ hôm nay, tương lai vẫn xanh

và ưỡn ngực trần từ những vết thương ngày cũ!