TUỐT LÁ MAI Thơ Trần Hoàng Vy Posted: 03 Feb 2015 11:17 PM PST TUỐT LÁ MAI Lá xuống cội, ấm tay người tuốt mùa xạc xào, thương những non tơ cứ cắt thịt, tả tơi… nhói buốt phút dâng đời búp nụ…và mơ… TRẦN HOÀNG VY |
BÌNH LẶNG VỆ GIANG Thơ Hồ Nghĩa Phương Posted: 03 Feb 2015 11:14 PM PST BÌNH LẶNG VỆ GIANG Dòng sông tình lặng chảy trong tôi bờ bãi ấy tuổi thơ ta chìm đắm bước rong ruổi đường xưa bối rối giêng hai về sương rơi lạnh căm. Vệ Giang mơ nhoài ra biển Đông qua làng xóm đời mẹ cha vất vả cánh đồng vui mùa vàng trải rộng hoa lá rực màu chim hót reo ca. Bình lặng sông ơi với những lở bồi chiều cuối năm ngắm nhìn trời đất ngôi nhà ai khói lam chìm nổi hạnh phúc dâng trào mắt ta rưng cay. 04/3/2015 Hồ Nghĩa Phương |
HOA CÚC CŨNG LÀ EM Thơ Viên Chính Posted: 03 Feb 2015 06:51 PM PST HOA CÚC CŨNG LÀ EM Rồi cuối thu hoa cúc chín trên đồi, Sắc vàng vỡ làm mùa thêm hoang vắng Tôi lại đi giữa chiều không nắng, Mong tìm vạt nắng của ngày xưa… Như hôm nào em qua bến đò mưa, Tôi sợ lạc một lối về dĩ vãng Bâng khuâng mãi rồi hóa người lơ đãng, Tìm em không gặp… lại tìm tôi! Sợ ngẫu nhiên chạm chiếc lá rơi Hay bất chợt tàn may trở lạnh, Dù tôi tập lãng quên nhiều hư ảnh Nhưng ở nơi nào, đâu phải nơi đây! Bây giờ thu đan kín giữa vòng tay, Lỡ vô ý bóng chim hờ sẽ vuột Rất dễ nhớ nơi em ngồi rẽ tóc, Nên dễ nhầm dáng mỏng mùa thu Đã bao chiều tôi hạnh ngộ cùng tôi, Muốn gom nhặt một vài câu để hát Mà quê cũ vẫn tình xưa lưu lạc, Thôi đành… hoa cúc cũng là em! VIÊN CHÍNH |