CHÙM THƠ LỤC BÁT Của Đặng Toản Posted: 30 Jun 2015 07:10 AM PDT SOI GƯƠNG Em ngồi soi bóng trong gương Nắng vàng tinh nghịch tìm đường chia ngôi Hồn nhiên chợt vỡ làm đôi Buồn xòa ấm trán bồi hồi mắt nai Gió lùa dăm sợi tóc mai Ngập ngừng môi bậm mi dài cau cau Ngoài song trời kéo mưa mau Cuồng phong tỉnh giấc lá sầu chao nghiêng Dạt dào mưa giọt đầu hiên Mưa đan thành mái tóc huyền không gian Mưa đùn nỗi nhớ miên man Buồn vui thoắt hiện, chợt tan từng vùng Nẻo về mưa chắn mịt mùng Dày công gió gọt tròn từng hạt mưa Mưa ơi! Hãy xóa sầu xưa Vây cho lòng bé, tròn vừa tay ôm. Bảo Lộc 5/1985 SÂN SAU NHÀ BÁC KHỐI Lơ thơ đây cụm mã đề Kia khoanh diếp cá, mấy về ngò gai Lối vào cửa thấp rêu phai Cạnh bên ảng nước một hai bụi gừng Bao lần bác Khối đã từng Chế tô mì nóng,vị lừng… sân sau! TÁN TỈNH Em ơi mẹ có nhà không? Anh mang trầu thắm vôi nồng đến thăm Cau xanh buồng chẵn tròn trăm Lụa điều còn đợi…nong tằm ăn lên Hôm nay hên thật là hên Gặp em hong tóc ngay bên hiên nhà Anh đi qua ngõ rồi ca Em nghe cho rõ để mà…ngẩn ngơ (?) Ca rằng có một tên khờ Ngày hai buổi chỉ làm thơ ve nàng Nhà em có bụi cúc vàng Để cô bướm lượn để chàng ong vây Trước sân một cụm mai gầy Gầy như em độ "tao mầy" với anh Có quê một cục cũng đành Tình say chí tử mơ thành trăm năm Tình ba mươi dệt mộng rằm Chong đèn hột vịt, chống cằm chép thơ Khuya hoang gục ngủ vật vờ Vừa hò hẹn đấy không ngờ chiêm bao Tỉnh ra trời đã lên cao Thôi thì đành cậy trăng sao nhắn giùm : "Yêu em rừng nhớ xanh um Yêu em môi rụng từng chùm…lông măng" Chữ rằng : "khẩu thuyết vô bằng" Thư không dám gởi hát xằng ví điêu Yêu lâu lòng đã nản nhiều Thấy em lơ đãng đặt điều gièm pha Hôm em trao nụ cười hoa Sượng sùng hối hận biết là…lỡ môi Ngẩn ngơ nhớ đứng trách ngồi Ưng thì ừ đại cười mồi làm chi? Ừ mau kẻo muộn xuân thì Hay chờ trước ngõ cây si mọc hàng? Thư thì muốn viết ngàn trang Gặp em ấp úng mấy hàng khơi khơi Yêu em chưa mất một đời Vậy mà được cả một trời…tương tư… …-Anh ơi! thơ hết rồi ư? Hát vài câu nữa, em… Ừ cho coi! Bảo Lộc: 26/3/1992 ĐẶNG TOẢN |