Monday, August 3, 2015

CƠN MƯA PHỐ NÚI VÀ TÔI Thơ Nguyễn Tấn On

CƠN MƯA PHỐ NÚI VÀ TÔI Thơ Nguyễn Tấn On


CƠN MƯA PHỐ NÚI VÀ TÔI Thơ Nguyễn Tấn On

Posted: 02 Aug 2015 10:58 PM PDT

CƠN MƯA PHỐ NÚI VÀ TÔI

Buổi về bước chậm dưới mưa
Dù hoa rộn phố lối xưa hạt gầy
Bao năm trở lại chốn này
Bên hồ hàng liễu vết trầy ngủ yên
Tình xưa về trú mái hiên
Gió long đong níu cong miền cỏ hoa
Cơn mưa phố núi la đà
Lạc vài chiếc lá nghiêng tà huy bay
Mặt hồ lún giọt – cuộc ngày
Dấu xưa thành sẹo hôm nay – tôivề
Giọt rơi lành lạnh đam mê
Giọt lay phay dính tóc thề thương thương
Giọt lăn e lệ bên đường
Giọt trợt tuột dốc xanh vườn – ai qua

Gọi em khản giọng – phố hoa
Đẫm cơn mưa núi ướt ĐàLạt tôi
Tạt vào quán cũ – xưa ngồi
Cà phê bỗng nghẹn phía đồi- mù mưa

 Nguyễn Tấn On


CHÙM THƠ CỦA Bùi Ngọc Anh

Posted: 02 Aug 2015 10:54 PM PDT

THÁC TRẮNG MINH LONG

Theo em về với Minh Long
Ngắm dòng Thác Trắng để lòng ngẫn ngơ.
Đất trời như thực như mơ
Phiêu diêu hồn nhẹ…thả thơ lưng trời !

MÂY NÚI TRÀ BỒNG

Em là núi, anh là mây
Quyện vào nhau những ngất ngây men nồng
Núi mây, mây núi bềnh bồng
Lãng quên trời đất duyên hồng trao nhau…

CHIỀU SƠN TÂY

Chiều Sơn Tây khói mây vờn lưng núi
Mờ hơi sương vương vấn nỗi u hoài
Nương cánh gió lời suối buồn da diết
Con nước về xuôi để sỏi đá ngậm ngùi…
Chiều Sơn Tây chợt thấy lòng lắng đọng
Vọng một thời rừng núi miền xa
Chẳng biết những sợi buồn năm tháng ấy
Có quyện vào màu mây khói Sơn Tây ?
05/12/2014
Bùi Ngọc Anh