ƯỚC-VÍ CUỘC ĐỜI Thơ Đặng Toản Posted: 17 Apr 2016 07:50 AM PDT ƯỚC – VÍ CUỘC ĐỜI Ta ví đời ta như điếu thuốc Rít vài hơi ngắn cũng tàn thôi Ta ví lòng ta như chiếc guốc Hè trưa lếch thếch gõ liên hồi Ta ví đời ta như chiếc ghế Lòng nghe quạnh quẽ chẳng ai ngồi Ta ví đời ta như chú dế Đêm buồn tiếng bụng rít không thôi Ta ước đời ta là cỏ dại Năm tròn nở được mấy mùa bông Hóa thân trong bụng loài nhai lại Đôi lúc đau êm gót má hồng Ta ví lòng ta như cô gái Đêm xuân mơ tưởng bóng chàng trai Gặp người …lạy thánh con đừng dại Nay còn buồn một , mốt buồn hai Ta ví đời ta là chú chuột Đầu hôm bụng trống đã làm reo Chủ nhà đi vắng , mừng trong ruột Ngó quất ngó quanh sợ lão mèo Ta ví đời ta như cánh chim Bay qua biển rộng , núi đồi im Quay về vườn cũ cành khô gãy Bằng hữu nơi đâu lạc ngõ tìm Ta ví đời ta là lá mỏng Một chiều tan tác trận giông rơi Lênh đênh chợt thấy đời vô vọng Hồn gửi chân mây , mộng cuối trời Ta ví đời ta là gió thoảng Một chiều trêu chọc nhánh thông non Ta ví đời ta như sương loãng Một mai nắng dậy , khó mong còn Ta ví ta chiều xuân nắng phai Phố phường xa tựa …mộng Chương Đài Mây ngàn ngậm khuyết đầu non thẫm Lòng tiếc vô vàn một sớm mai Ta ước đời ta như cuốn kinh Nâng đầu tiểu nhỏ , gối mộng xinh Công phu nửa biến , buồn gục ngủ Mơ thấy Phật về độ chúng sinh. Ta ước đời ta như trái đất Vô biên vũ trụ cuộc hành trình Chứa đầy biển thẳm , non cao ngất Dâu bể bao lần vẫn lặng thinh Ta ước đời ta ví đời ta Trăm ngàn điều ví hóa bài ca Một mai thiên cổ rơi nhằm phận… Trái đất như hành tinh rất xa… ĐẶNG TOẢN Houston/ 2005 |