ƯỚC, VÍ CUỘC ĐỜI Thơ Đặng Toản Posted: 04 Jan 2018 12:57 AM PST ƯỚC, VÍ CUỘC ĐỜI Ta ví đời ta như điếu thuốc Rít vài hơi ngắn cũng tàn thôi Ta ví lòng ta như chiếc guốc Hè trưa lếch thếch gõ liên hồi Ta ví đời ta như chiếc ghế Lòng nghe quạnh quẽ chẳng ai ngồi Ta ví đời ta như chú dế Đêm buồn tiếng bụng rít không thôi Ta ước đời ta là cỏ dại Năm tròn nở được mấy mùa bông Hóa thân trong bụng loài nhai lại Đôi lúc đau êm gót má hồng Ta ví lòng ta như cô gái Đêm xuân mơ tưởng bóng chàng trai Gặp người …lạy thánh con đừng dại Nay còn buồn một , mốt buồn hai Ta ví đời ta là chú chuột Đầu hôm bụng trống đã làm reo Chủ nhà đi vắng , mừng trong ruột Ngó quất ngó quanh sợ lão mèo Ta ví đời ta như cánh chim Bay qua biển rộng , núi đồi im Quay về vườn cũ cành khô gãy Bằng hữu nơi đâu lạc ngõ tìm Ta ví đời ta là lá mỏng Một chiều tan tác trận giông rơi Lênh đênh chợt thấy đời vô vọng Hồn gửi chân mây , mộng cuối trời Ta ví đời ta là gió thoảng Một chiều trêu chọc nhánh thông non Ta ví đời ta như sương loãng Một mai nắng dậy , khó mong còn Ta ví ta chiều xuân nắng phai Phố phường xa tựa …mộng Chương Đài Mây ngàn ngậm khuyết đầu non thẫm Lòng tiếc vô vàn một sớm mai Ta ước đời ta như cuốn kinh Nâng đầu tiểu nhỏ , gối mộng xinh Công phu nửa biến , buồn gục ngủ Mơ thấy Phật về độ chúng sinh. Ta ước đời ta như trái đất Vô biên vũ trụ cuộc hành trình Chứa đầy biển thẳm , non cao ngất Dâu bể bao lần vẫn lặng thinh Ta ước đời ta ví đời ta Trăm ngàn điều ví hóa bài ca Một mai thiên cổ rơi nhằm phận… Trái đất như hành tinh rất xa… Đặng Toản |
MÙA XUÂN Thơ Lê Nghị Posted: 04 Jan 2018 12:53 AM PST MÙA XUÂN Hình như Xuân vừa đến Ngập ngừng bước chân non Đôi má thắm màu son Đứng bên rào e ấp Vườn Xuân tràn nắng ấm Chim ríu rít trên cành Nụ biếc giữa trời xanh Rạng ngời mầm sống mới Em mang mùa Xuân tới Thêm một tuổi cho đời Non nước thắm hoa tươi Én chao nghiêng theo gió Mùa Xuân về qua ngõ Hạnh phúc tràn trên tay Vỡ oà những mê say Tình ngàn năm vẫn đợi Gió mùa Xuân phơi phới Ươm chín nụ hôn đầu Ta nắm chặt tay nhau Cùng Nguyên Xuân ra phố LÊ NGHỊ |
CHÙM THƠ Của La Hà Thạch Trận Posted: 04 Jan 2018 12:43 AM PST NÀNG XUÂN Nàng xuân đến với lòng ta Rét dài nơi ấy – quê xa mưa phùn Giao mùa lằng lặng trầm luân Hai phương xa cách thơ xuân lạc vần Tình trao – mất hút – ngày xanh Trăm năm hẹn ước – lỡ làng người ơi! Mai vàng mưa bụi nghiêng trời Chiều xuân giá buốt – nghịu lời lẻ loi Thương ai độc thoại cuộc chơi Độc hành xuôi ngược, ngậm ngùi tao nhân Giao thừa, chao nến chuông ngân Chút hương xưa ấy – thì thầm tình xa. TÔI YÊU TIẾNG VIỆT Tôi yêu tiếng Việt nằm nôi Bà đong đưa võng ru hời ca dao Giọng buồn trầm ấm thuở nao Lời ru từ ấy thấm vào thịt da Tôi yêu tiếng Việt thiết tha Từ khi tập đọc chữ A chữ Bờ Gót sen chập chững bi bô Bập bẹ gọi mẹ lần mò bước chân. Tôi yêu tiếng Việt – từ văn Chuyện xưa cổ tích dân gian xa gần Yêu sao tiếng "Nẫu" quê làng Núi "Thiên" vờn sóng tranh xanh người chờ. Tôi yêu tiếng Việt – từ thơ Vụng về nắn nót bâng quơ tỏ tình Thư xanh bấn loạn con tim Thả trôi mộng ước, riêng mình đơn côi. Tôi yêu tiếng Việt à ơi! Ca dao tục ngữ, bao người tài hoa Từ trong trầm tích thi ca Ông cha để lại vươn xa ngàn đời. La Hà Thạch Trận |
TÔI LÀ CON CHÓ NHÀ QUÊ Thơ Nguyễn Tấn On Posted: 04 Jan 2018 12:41 AM PST TÔI LÀ CON CHÓ NHÀ QUÊ Con gà vươn cổ bắt sâu Cây xanh màu tết vườn trầu mẹ quê Đã lâu ở phố – lần về Tiếng con gà trống rủ rê gọi ngày Không rượu mà lòng cũng say Gà quê vườn rộng – không hay bươi nhà Dòng sông cong nét thật thà Em ngồi giặt áo vo tà nắng xuân Bếp quê tro, khói gian truân Lửa reo tiếng cũi quây quần ấm êm Cháu con về mẹ vui thêm Cha vung nắm lúa, không quên đàn gà. Vừa về đến ngõ quê nhà Con Vàng đốm trắng chạy ra cổng chào Sủa mấy tiếng – đưa chân cào Chạy quanh hàng xóm để rao xuân về (Tôi là con chó nhà quê) Mẹ tôi mắng vậy, tôi thề – không thêm. NGUYỄN TẤN ON |
XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN ANH, CHỊ, EM CỌNG TÁC VIÊN VÀ BẠN ĐỌC ĐÃ ỦNG HỘ TRANG TNQN. Posted: 04 Jan 2018 12:30 AM PST BAN QUẢN TRỊ TRANG TNQN KÍNH CHÚC CỌNG TÁC VIÊN VÀ BẠN ĐỌC MỘT NĂM MỚI (2018) AN LÀNH VÀ THỊNH VƯỢNG |