HOA XƯA
Hoa tàn lắng đọng chút hương đưa
Quyến rủ đàn ong phấn nhụy thừa
Lắm lượt bão bùng tan cánh lá
Bao lần mưa dập nát đài thưa
Thân hình mỏng mảnh treo đầu gió
Bóng dáng yêu kiều trải dưới mưa
Cái kiếp làm hoa cho kẻ ngắm
Cuộc đời ngắn ngủi lắm người ưa.
XUÂN MẬU TUẤT ( 2018 )
Mậu em mười tám cái xuân xanh
Mộng ước tương lai sẽ đạt thành
Mưu trí khôn ngoan bao kẻ dụng
Kế tài nhanh nhẹn lắm người tranh
"Xếp" cần giúp đỡ nhanh chân đến
Bạn muốn nhờ ta lẹ bước giành
Tạo hoá xoay đi không trở lại
Đời mình cứ thế phải không anh?
NHỚ CHA
Xuân về vắng bóng cha tôi
Cảm thương thân mẹ đơn côi lạnh lùng
Cuộc đời sao lắm kiết hung
Ai xui cha mẹ không cùng thế gian
Từ đây cách trở đôi đường
Kẻ đi đi mãi, người thương đợi chờ
Tiếng than, tiếng khóc con thơ
Cha đi bỏ mẹ, bây giờ cha đâu
Sông Ngân vực thẳm không cầu
Nhớ cha thương mẹ lệ sầu khôn nguôi.
NHỚ QUÊ
Từ nay vắng bóng quê mình
Tuy xa vẫn nhớ chút tình quê hương
Quê ta đất Vạn Nghĩa Thương
Có cầu Bến Lỡ, có trường Vạn An
Hè về rộn tiếng ve ran
Phượng hồng đỏ ối ngập tràn xác hoa
Cảnh Tiên chùa Phật đường qua
U minh vang vọng ngân xa đêm dài
Đình làng tôn tạo một toà
Ven thôn xóm cũ Trung Hoà là đây
Chợ Ngõ đã có xưa nay
Phải chăng nhân thế mà thay đổi nhiều
Dân làng mến khách quê yêu
Người mua kẻ bán dập dìu tới lui
Một mai có kẻ làm giàu
Phi thương bất phú làm sao thanh nhàn
Nhớ về đất mẹ Vạn An
Quê ta muôn thưở ngập tràn niềm vui…
TÌNH DANG DỞ
Hỡi bạn ra đi giữa buổi chiều
Nỗi lòng sao thế vẻ đìu hiu
Tay run bồng bế con thơ dại
Chân bước kéo lê mẹ dật dìu
Bố mẹ không còn vương vấn nữa
Bà con chẳng có chút tình yêu
Than thân trách phận tình phai bạc
Tạo hoá bày chi khổ luỵ nhiều…
LÊ TỬU