KHÔI NGUYÊN Posted: 08 Apr 2018 04:03 AM PDT MẮC NỢ MỘT DÒNG SÔNG Sông Vệ ơi! Tôi men theo con sông tìm lại những cọng khói thuốc ướt nhè cơn mưa bụi Những cánh buồm ngày ấy về đâu Dòng sông chong nồm đứng đợi? Dĩ vãng chạm vào tôi Âm âm điệu hò ve cong bờ nắng hạ Nhánh trăng lơ lửng Đèo Bà Buông lơi cánh vạc Giật mình chạnh khúc sông thưa. Mưa bụi bay Tìm dấu xưa Tìm mái chèo khua Tiếng cười ai bỏ quên bến bãi, hay giấu vào ống tre bờ xe nước? Chảy dài những giấc mơ xa. Sợi khói thuốc tắm mưa, vắt vẻo ngọn nồm Thuyền ai sẽ sàng, buông lời da diết Chờ tôi gửi câu hò: – Hò lỡ…hò lơ… TIẾNG QUÊ Chưa một lần đi xa Mà xốn xang bao nỗi nhớ Da diết khúc quê Đất mẹ Nghĩa Hành. Nụ cười trai gái thật lành Đánh thức mùa vàng trẫy hạt Tiếng quê chan tiếng gió đồng Lời ru thơm nồng vị lúa Ta lớn theo hương mía, hương tràm… Chợ Suối Bùn mưa Quẩy nước nặng đầy Đôi quang ướt kĩu cà vai mẹ Giọt mồ hôi một thời vất vả Mảnh đất ân tình mặn điếng phù sa. Tiếng hát hàng tre xao động lòng sông Mẻ lưới xuồng câu chân nơm lặn lội Chưa xa đã lòng bổi hổi Đã thèm nghe gọi tiếng quê. Huyền thoại những bờ xe tắm mát ruộng đồng Huyền thoại những con đò Qua Ba Bình – An Chỉ… Đôi bờ sông thương nối niềm tri kỉ Tình yêu đượm nồng muôn thuở người ơi! (27/11/2013) |