CHÙM THƠ HUỲNH MINH TÂM (Đại Lộc, Quảng Nam):
Tình cờ gọi em
"Anh về một phía bờ sông
Lòng đầy thương nhớ mà không gọi đò"
Nguyễn Quang Thiều
tôi còn cày cuốc vụ quê
còn hai thứ tóc so le tháng ngày
còn gương mặt
với bàn tay
tiếng thơm châu thổ
nét dày trung du
còn trong ấm ớ mịt mù
nửa khi thơ thẩn
nửa từ thẩn thơ
còn già cội
với nguyên sơ
cơn mưa úp mặt tình cờ gọi em.
Ngập ngừng
"Xin chào nhau giữa con đường"
Bùi Giáng
tôi về cũng chỉ về thôi
nghĩa: mong ở lại những nơi không về
nghĩa: tôi đi hái trăng thề
cánh hoa đỉnh núi nỗi quê cau vàng
kìa, mùa chầm chậm thu sang
một làn khói rạ lan man trời chiều
tôi về đất bạc thân yêu
lạnh run kẽ tóc giá đều tấm da
về chi? ảo ngữ quê nhà
đây là tấc dạ, đây là đôi câu
đây là nương bắp biền dâu
là đây rau muống ao sâu múi bùn
đây là cà tím cải vàng
là đây mái tóc treo ngàn câu thơ
buồn. thương. nhớ. quá. bơ vơ
nghĩa mong ở lại bến bờ cỏ cây
mà sao ở lại đủ ngày ?
đầy năm dư tháng mẹ rầy cha la
thôi về. về nhé. cỏ hoa
chắc rồi vẫn nở như là có tôi
tôi về. tôi ở. tôi đi
nghĩa là. cũng chỉ. như khi. bữa nào.
Hương phai trong lá
Sông cho tôi một lá thuyền
Biển cho một sóng đôi miền nhân gian
Tình tôi lần lữa đò ngang
Lần lừa đò dọc
Biết sang bến nào
Núi cho tôi một ánh sao
Long lanh sắc bạc
Cầm vào hư không
Gió cho một tiếng dế buồn
Hương phai trong lá
Cánh chuồn đầu sân
Em cho đôi mắt trong ngần
Giữa trang hồng phượng
Mở lần lần ra.
Chuông ngân hoa ngộ
Chỉ là
ngọn gió thoảng trôi
Vài con nhện xám
giữa trời giăng ngang
Chỉ là
hạt bụi thế gian
Một bông hoa dại
giữa làn nắng xuân
Tình cờ
nghe tiếng chuông ngân
Trăng lên gấp gãy
đàn lần gấp cung
Nằm nghe hạt bụi vô cùng
Nghe hoa thổ lộ
Côn trùng ngộ ra