Wednesday, March 5, 2014

MẸ ! - 1 - 2

MẸ ! - 1 - 2

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

MẸ !

Posted: 05 Mar 2014 12:34 AM PST

mẹ

THỤY NGUYÊN (Bù Đăng, Bình Phước)

MẸ!

( Ai còn Mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ ai ơi ! )

Tôi ngẩn người bên dòng thư pháp
Hai câu thơ như xé toạc tơ trời
Mẹ cho tôi tất cả cuộc đời
Tôi gửi lại cho người bao nỗi nhớ….

Ai còn Mẹ – và tôi đang còn Mẹ
Những buồn vui, Mẹ san sẻ cùng tôi
Tự nhủ lòng, xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để mắt Mẹ buồn mà có nhủ được đâu…

Đêm nay ngồi trăn trở canh thâu
Muốn gửi đến Mẹ – vạn vạn lần xin lỗi
Nghìn nghìn tỷ lần sám hối
Bời lòng con nông nổi quá Mẹ ơi…

Có những khi tất bật nửa ngày trời
Về với Mẹ khóc lời non nỉ
Mẹ lại đau nỗi buồn han gỉ
Tôi lại để sầu lên dáng Mẹ hanh hao…

Tám tháng ba -
bao chúc tụng ngọt ngào
Con lại nhủ: 
“Xin đừng làm Mẹ khóc, 
đừng để buồn lên mắt Mẹ nửa nha”….


NƯỚC NON QUẢNG NGÃI

Posted: 04 Mar 2014 08:35 PM PST

935163_503111753131625_376624026_n 

Nguyễn Văn Nam (Đại Lộc, Quảng Nam)

NƯỚC NON QUẢNG NGÃI

 

Về nghe em để thấy mình dang dở

Đất mẹ thơm nồng hoa nở mấy mùa qua

Lặng ngắm Châu Sa ai gọi hồn cố quốc

Thành Hời xưa có lãng vãng người đi?

 

Phía ghềnh xa bóng lão ngóng điều chi

Tựa Sa Kỳ gọi ThạchKy điếu tẩu

Ai lặn ngụp dòng sâu trằm mình nương nấu

Nghe chiều quê thơm lựng bống sông Trà

 

Tiếng kệ nào nghe tận phía xa

Hay tiếng vọng linh sơn Thiên Ấn

Khách tha phương bao ngày lận đận

Về tĩnh lặng cùng quê thanh tẩy tâm hồn

 

Nhìn kìa em bên ấy Tổ Sơn

Hỏi bãi Vu đàn nai còn đùa giỡn

Trảng cỏ non nhấp nhô làn sóng gợn

Bóng núi xanh thoai thoải điệp trùng

 

Ta về thăm quê mẹ đất anh hùng

Bao tướng lĩnh vang danh cùng trận mạc

Về Tịnh Sơn trông miền quê đổi khác

Tìm dấu đàn bê Hồ Giáo một thời

 

Tội ác còn đây uất hận ngàn đời

Đế quốc dã man bới làng quê tơi tả

Hơn nửa ngàn người rạp mình như rơm rạ

Sơn Mỹ năm nào chứng tích còn ghi…

 

Ngắm từ xa ơi mặt nước xanh rì

Vành Mỹ Khê trườn mình ôm biển biếc

Bãi cát vàng hàng dương ru da diết

Mỗi đêm mơ tiếng sóng vỗ thì thầm…

 

Đứng giữa Long Sơn nghe sông cuộn ầm ầm

Vẻ hùng tráng nên thơ rồng giỡn nước

Hỏi Dinh Sơn gốc đa ngàn năm trước

Lặng lẽ chứng nhân bao cuộc thăng trầm?

 

Cổ Lũy cô thôn giờ bỗng thật gần

Rợp bóng dừa xanh che nàng dệt chiếu

Đâu dứt bỏ cõi đời để tịch liêu quạnh vắng

Hòa với thiên nhiên không lặng lẽ u buồn…

 

Ngọc Áng ơi trời đất có chuyển luân

Thiên Bút vẽ mây gọi Hòn Nghiêng tư lự

Quế đầu non có che cây mít nài cổ thụ

Mây lam chiều bịn rịn cả trời Tây…

 

An Hải sa bàn mâm cát lớn còn đây

Êm ả dương xanh dừng chân trên mé nước

Tứ sơn kia trận đồ bao mưu lược

Để La Hà thạch trận mãi hoài nghi?

 

Thượng Minh Long làng ấy báo điềm chi

Cho sương mai phủ khói mờ tím biếc

Đỏ lựng ráng chiều Tử Tuyền xa biền biệt

Đá Vách muôn đời hay Thạch Bích tà dương?

 

Nậu buôn nguồn mấy độ có vấn vương

Xe Chợ Hố về Hà Nhai vãn độ

Cồn An Châu lặng trong sương gọi phố

Biết Hằng Nga lơi lả ghẹo Liên Trì

 

Đến Vân Phong nghe huyền thoại ly kỳ

Chàng Don mồ côi đánh thần Mây thần Gió

Cứu Sóc tiên về Cà Dam bên lều nhỏ

Giữ giống nòi gây dựng làng Cor

 

Di tích Ba Gia mỏm Cổ Rùa nhắc nhở

Lời chiêu hồn tử sĩ lẽ nào nguôi

Bao cuộc chiến tranh rồi lại những mùa vui

Để hôm nay hát vang bài đi tới

 

Về em nhé nghe hồn thiêng sông núi

Thôi bôn ba giữa đường đời gió bụi

Thôi tủi hờn tháng năm nào lầm lũi

Quán Cơm xưa còn đợi bóng ta về…