Tuyển V-H 29/ ĐĂNG VŨ Posted: 19 May 2014 08:06 PM PDT ĐĂNG VŨ Tiếng đàn bầu Tịch tình tang Tiếng đàn bầu cậu chơi giữa khuya Tan từng giọt vào trong đêm mưa Trôi từng sợi theo luồng gió rét Dưới ngọn đèn dầu leo lét Năm ngón tay gầy run run Năm ngón tay gầy, như vẫy gọi những linh hồn Vất vưởng theo tiếng đàn trầm bổng Tịch tình tang Tịch tình tang tang… Cháu nằm im như thể ngủ quên Chiếc chiếu cậu đắp cho cứ thò đầu thò đuôi không hết Những tiếng đàn chui vào da thịt Da thịt còn rưng rưng một nỗi nhớ nhà Mới hôm nào mà đã hai mươi năm qua Cháu mang tiếng đàn ngược xuôi, xuôi ngược Biết bao lần da thịt ngân lên mà lần nào cũng rươm rướm khóc Nhớ hôm cậu chơi đàn để quê cơn đói năm xưa Nhớ hôm cậu gửi chút nhớ quê nhà cho gió cho mưa Bây giờ cậu nằm đây hiu hắt bốn mùa Tấm bia đã ố mờ tên tuổi Chỉ có gió mưa mang tiếng đàn rắc lên nấm mộ Mọc thành những loài hoa không tên Những loài hoa tím ngắt một linh hồn Đàn một dây Tịch tình tang Đơn sơ như một đời người Tang tính tình Nhiều khi phải rung lên để qua cơn đói khác Và nhiều khi Nhiều khi Biết yêu gì hơn khi biết trong nắm đất Những tiếng đàn lặng lẽ biến thành hoa… Lời người say Một hôm tôi không thấy tôi ở đâu Tôi chạy đi tìm Ngọn gió cũng bôn ba xuôi ngược Chỉ thấy cây, lá, cửa nhà và người khác Và rồi tôi va phải bức tường Hóa ra mình đang đứng bên đường Tay ôm trán Tôi bỗng hiểu Tìm được mình Là khi chạm vào giới hạn Là khi gặp nỗi đau. |