Wednesday, June 4, 2014

GIẤC MƠ NGHIÊNG - 9 - 10

GIẤC MƠ NGHIÊNG - 9 - 10

Link to CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG

GIẤC MƠ NGHIÊNG

Posted: 02 Jun 2014 11:31 PM PDT

10153951_479253645539953_5025952026955342914_n

 

BÙI THỊ THƯƠNG (Tịnh Kì, Tp Quảng Ngãi)

GIẤC MƠ NGHIÊNG

Nắng rát mùa tôi
Nắng rát hồn tôi
Tí tách hạt mưa trốn tìm trên mí mắt
Lăn
Lăn…
Mùa trốn tìm nhau – hòn đá cũng mòn
Những bài ca còn son chưa một lần được căng tròn nốt nhạc
Những giấc mơ còn non chưa một lần tỉnh ngủ mà còn

Tôi ru em ngủ – ngủ thôi em,
ngủ giữa những muộn phiền bão giông chưa kịp trở mình vun vút
ngủ thôi em khi giấc chiêm bao chưa được lấp đầy bởi những mộng mị ảo huyền
giấc mơ nghiêng nghiêng – em tôi nghiêng nghiêng
cánh diều nghiêng -
nghiêng giấc chiêm bao

Nắng chiều rớt giọt chênh chao
mùa vội tàn phai giữa cuộc đời còn bao nhung nhớ?
còn gì nữa chăng khi sắc nắng nghiêng làm bạc đầu những bông bằng lăng đã nhiều lần trổ quả…
còn gì nữa chăng khi em tôi đã qua bao mùa trăng mà trăng chưa kịp chín chỉ một lần
còn gì nữa chăng khi đôi môi em mấp máy những nỗi niềm thầm lặng không thốt nổi thành tên
đời còn nhiều những cuộc chia ly chưa biết bao giờ tái ngộ, khóc làm chi em tôi?
đời vẫn còn lắm những thị phi mà giấc mơ mới mang màu cổ tích
còn chi đâu em khi tuổi lên ba chỉ đến có một lần
ước mơ đi em vì ước mơ là điều mà đời người phung phí
khát khao đi em vì khát khao là thứ duy nhất em làm được cho mình…
còn gì nữa chăng mùa nằm đợi quả – quả chẳng đơm bông
giữa những nhọc nhằn bão giông là những bàn tay nắm chặt
tình người bất chợt lên men…

Tôi ru em tôi ngủ
trăng nghiêng giữa trời!


Chùm thơ về Nhà máy lọc hóa dầu Dung Quất

Posted: 02 Jun 2014 11:28 PM PDT

khanh

(ảnh Lê Hồng Khánh)

 

Chùm thơ về Nhà máy lọc hóa dầu Dung Quất

Nguyễn Hồng Minh (Công ty BSR)

Nhà máy tình yêu

Vắng một ngày muống biển nở cũng nhớ
Nắng không làm giảm sức sống đồng nghiệp đang căng
Đời người mong mỏi tím như bông muống biển
Từng đợt tím tràn trong mắt nắng mồ hôi

Nhà máy tình yêu luôn bên nhau bền vững
Vun màu chung thủy giữa những người đôi mươi
Hồng khi mới tới, yêu nồng nàn đến mấy
Giờ tím một lòng nguyện một đời bên nhau.

Trở về nguyên vẹn cho em

Em ơi tới Nhà máy anh nghe tiếng động
Tiếng nước hơi đập dồn hăm-mơ-ring
Tiếng sì-tim khè khè nhả khói
Tiếng thì thầm gió biển đêm khuya

Em có thấy gì không
Các vì sao đêm đều lấp lánh
Tím, vàng và có màu xanh như màu ngọc
Chiếu thanh bình tới chúng mình bao la

Khi anh nhìn lên bầu trời sao đêm
Bóng tháp cao cũng vàng ánh sáng
Anh tin ở trên cao này nhiều lắm
Mỗi tháp cao là một chuyện tình gắn bó

Bao người yêu đang ở xa trông ngóng
Người thợ B-S-R bật đèn đầu trong đêm
Em có biết
Sao có bao nhiêu trên bầu trời
Cộng với bóng điện Nhà máy anh đang chiếu sáng
Bằng được với tình yêu anh dành cho em

Nỗi nhớ anh có trong từng cơn gió
Vẫn thổi đậm mùi dầu quanh em
Thời gian chứng dám cho chúng mình hạnh phúc
Cháy đam mê cả đời người

Những người con thanh xuân gắn bó tuổi đời
Những hy vọng đang ngời sáng ở đây
Cùng Nhà máy anh em hội tụ
Thành một điểm sáng ngời trong đêm

Nhà máy đang thức giấc
Sau đêm trường hạnh phúc
Anh kết thúc ca đêm
Trở về nguyên vẹn cho em.

 

Người cũ trở về

… con đường lối cũ
Những viên gạch đã mòn dấu chân xưa
Vẫn đứng đó hiên ngang hơn tất cả
Tâm hồn xanh tít với trời cao

Người rêu phong nhiều hơn nỗi nhớ
Cuộc sống đã đắp thêm nhiều dấu yêu
Một thời đã sống, chẳng thể quên lãng
Thoát ra da diết quá không ngờ

Chẳng thể nào bỏ nổi suy tư
Ta đi, năm tháng còn ở lại
Nhà máy lên hình còn đứng đó
Bài ca hạnh phúc vẫn vang xa

Nỗi nhớ như rêu phong phủ dày thêm ngày tháng
Nơi này, cây đã lớn, mình đã sống một thời đã qua
Chim kêu, những nếp nhăn hằn trên mặt
Hiện về Nhà máy cả một khoảng trời bình yên.

 

Nhà máy đầu tàu

Trơn-ơ- rao công trường con có nhiều thứ
Nhưng có một thứ con muốn kể mẹ nghe
Nơi con làm Nhà máy không xa biển
Có loài hoa tím nở dõi bước con đi

Nhìn xa công trường con đầy những nắng
Vô vàn những thiết bị cao to
Những anh em con đều xa mẹ
Như muống biển nở tím dưới hàng bơm

Xa mẹ, muống biển tím hơn trong nắng
Kiên cường với sóng gió, kiên trì nở hoa
Màu tím hôm nay gửi về mẹ xa thương nhớ
Vơi một chút phần xa nhớ thương con

Công trường trơn-ơ-rao chúng con đang vào vụ
Những lá cờ nhiều đất nước tung bay
Con thích nhất bông hoa muống biển nở
Con tự hào gửi về tặng mẹ ở xa

Bước chân chúng con hôm nay cứng cáp
Hiện đại mình từng bước hiện đại quốc gia
Nhớ mẹ già trong từng chớp mắt
Nhà máy chúng con, Nhà máy đầu tàu.

 

Anh là Một chiến binh

Mới chưa đầy tuần tắm nắng
Bạn anh đã bứt tóc bứt tai
Áp lực cộng hưởng theo tầng lớp
Anh bẹp cùng với thời gian

Mùa nắng không ngăn được muống biển nở
Tím lắm trong mắt anh khi vào phân xưởng
Biển rất gần, hàng phi lao cũng vậy
Mà mát lành lại ở rất xa

Công trường trơn-ơ-rao là vậy
Gió vẫn từng đợt thổi thúc từng bước chân đi
Ngọn lửa đam mê đẹp như muống biển
Không thể lụi tàn, không ngừng vươn xa

Bạn anh chỉnh lại quần áo, đồ dùng
Nhập cuộc vào dòng người trước hàng cửa thân quen
Anh lại tới nơi muống biển nở tím
Cháy ngút ngàn cho một ngày đam mê

Những tiếng động trên cao không ngừng vọng xuống
Những sắc màu không ngừng hăng say
Chiến thắng thời gian, chiến thắng áp lực
Chiến thắng mình, biến thành một chiến binh.

 

Tất cả bình yên

Phải xông pha vào biển nóng
Phải đạp chân mình trên những tháp cao
In dấu mắt nhìn vào sâu thẳm
Chiến đấu cả với thời gian

Phải lùng sục, tìm tòi
So sánh bằng các tài liệu ngày xưa
Những quy trình và chỉ số công nghệ
Khối óc làm mình phải vận hành theo

Phải chỉnh lại những thứ đã tan hoang
Làm mới lại những điều trong quá khứ
Trận chiến này cứ ru mình trong nắng
Chút mơ màng một phút nhớ về em

Ở đây anh làm được tất cả
Cứ vững tin vào anh em nhé
Kết sức người anh biến thành khối lớn
Vững vàng đứng nắng gió phải chào thua

Anh vẫn bước đi gần flare nhất
Ngước nhìn lên lửa rực sáng trời
Tin vào anh luôn giữ nụ cười em nhé
Nghĩ về nhau để thấy mình thật là bình yên.


Chùm thơ Bình Địa Mộc

Posted: 02 Jun 2014 11:22 PM PDT

10391385_589024517863288_7323113134920892937_n

Chùm thơ Bình Địa Mộc (Tp HCM)

01.- CÁI KHUÔN GIÓ

Anh có vợ rồi, em đừng yêu nữa
Ồ mà không, nếu lỡ cũng chẳng sao
Bởi vợ anh như cánh cửa ra vào
Cứ đóng mở suốt ngày xoành xoạch

Còn người yêu, ví như khuôn gió thoảng
Làm mát căn nhà nâng đỡ không gian
Gắn kế bên đôi cánh cửa ngang tàng
Thông qua đó bầu trời luôn rạng rỡ

Anh có vợ rồi, ngỡ gì mà ngỡ
Ồ nhưng không, cửa đóng sẽ mở ra
Mỗi khuôn gió lặng lẽ trước hiên nhà
Đợi mai lên vỡ òa cùng nắng biếc

Anh chỉ sợ mỗi khi buồn thao thiết
Khuông gió à, thay thế cửa anh đi
Ồ mà không, như vậy chẳng ích gì
Cửa nếu đóng, anh trì tay khuông gió

Anh có vợ rồi, chẳng cần to nhỏ
Một gia đình vốn ước lệ nhân duyên
Hạnh phúc nôm na là bản phân quyền
Vợ ở dưới, chồng nằm trên non nỉ

Cửa khép lại, dại khôn lời thủ thỉ
Ồ mà không, đấy chuyện của đúng sai
Còn hành trang về đổ bến tương lai
Cái khuông gió, bờ vai em, trĩu nặng…
Sài Gòn, 5.2014

02.- CÕI TẠM

Thọc bàn tay chiếc túi rỗng trăm năm
Mua gói mì tôm dùng dằng đắt rẻ
Nhưng vẫn sống suốt đời tôi, dâu bể
Chỉ hơi buồn và chống chếnh chút thôi

Giở mũ ra, hỏi tóc gió đâu rồi
Sao lại thế, trên đầu toàn sợi bạc
Bỗng giật mình loay hoay như trẻ lạc
Đây là đâu, phải cõi tạm không nào?
Sài Gòn, 11.2013

 

03.- CHẠM

chạm li rượu đổ sạch trơn
mới hay mình đã run hơn mọi lần

chạm đôi đũa lệch tần ngần
thì ra mồi cũng hết dần đĩa tôi

chạm chân ai đối diện ngồi
định xin lỗi bạn, lại thôi, nhầm mà

chạm con mắt liếc ngang qua
giã vờ cúi xuống gắp ba sợi mì

chạm môi em cắn thầm thì
nghe sau lưng quạt chậm rì cánh quay

chạm vai tiếp thị loay hoay
rót bia như nước mắt cay xé chiều

chạm người khách bước liêu xiêu
hình như buồn quá uống nhiều rượu chăng

chạm kia bác bảo vệ rằng
kìa nơi thải thứ người ăn uống thừa

chạm hoá đơn tính tiền vừa
hai trăm ngàn chẵn xin thưa, rẽ à

chạm tay tiễn bạn về nhà
dắt xe khỏi quán tôi quà quạng tôi

đường đời vạn nẻo xa xôi
còn cơn bỉ cực chạm rồi thái lai…
Sài Gòn 19.5.2014

 

04.- ĐỢI YÊU

cỏ mềm đợi giọt sương đêm
nắng lên lá nõn nà thêm một ngày

giếng trong đợi mảnh trăng gầy
cau hai hàng cúi đầu say đắm nhìn

hoang đồng nứt nẻ chân chim
đợi cơn mưa đất lặng im thầm thào

dây tơ hồng quấn quanh rào
đợi duyên thắm lẳng lặng bào nhẵn trưa

yêu em tôi khắp nơi thưa
rằng xin đợi dẫu tuổi vừa năm mươi

tình già đôi lúc bập bươi
quờ tay đâu cũng đụng người năm xưa …

Sài Gòn, 23.04.2014
Bình Địa Mộc

05.- DẬY SÓNG VIỆT NAM

Mai thức dậy thấy mình nằm trên cát
Nghe thầm thào biển hát khúc xa xăm
Con sóng nhỏ buồn chi đêm chao chát
Bước chân về khao khát mãi trăm năm
Mai thức dậy thấy mình ngồi yên lặng
Trước mũi thuyền hướng biển gọi cô đơn
Mành lưới mỏng lạ lùng buông sợi nắng
Con còng xe chập chững cát căm hờn
Mai thức dậy đứng im nghe hơi thở
Ngược vào tim tự thuở biển thăng trầm
Cha một đời ngực trần luôn trăn trở
Nghiêng bên nào cơn đói cũng râm ran
Nên không thể khoanh tay chờ đợi được
Biển chập chùng tàu giặc chiếm ngang nhiên
Cho em khỏi bận chiều lo tóc mướt
Nhuộm chân trời khoác vẽ đẹp thần tiên
Nên không thể mùa nầy còn biển động
Bâu mái chèo bầy trẻ mút tay suông
Mỗi bát cơm ước mơ thành Thánh Gióng
Gốc tre làng hoá cọc Bạch Đằng Giang
Mai thức dậy biển ngập tràn sự sống
Thuyền ra khơi tôm cá ắp đầy khoang
Bởi có thể từ nay ta lựa chọn
Tổ quốc hay là hạnh phúc cỏn con
Mai thức dậy trùng dương xanh dát nắng
Áo em vàng dệt nỗi nhớ mênh mang
Bởi có thể bên kia bờ biển vắng
Con thuyền nào cũng dậy sóng Việt Nam.
Sài Gòn, 22.5.2014

06.- MỖI NGÀY TA
1.-

Tổ quốc ta tiếp tục đối đầu
Kinh tế khó khăn trong nước, toàn cầu gộp lại
Nay cồn cào dậy sóng Biển Đông
Lũ giặc Tàu ngang nhiên chiếm đóng
Vùng biển, vùng trời có tự ngàn năm
Của nhiều thế hệ cha ông trước giờ gìn giữ
Có cả máu và nước mắt đổ xuống nơi nầy
Để mãi mãi màu xanh bất tận
Chẳng lẽ nào chìm đắm giữa bao bung

2.-
Còn nguyên đó Lê Văn Tám anh hùng
Tự đốt cháy mình lao vào cây xăng giết giặc
Còn nguyên đó Phan Đình Giót tuổi hai mươi
Lấy thân mình bịt lỗ châu mai Điện Biên Phủ
Còn nguyên đó liệt sĩ Nguyễn Viết Xuân
“nhắm thẳng quân thù mà bắn”
Những người con Quyết Tử cho Tổ Quốc Quyết Sinh
Đang ngày đêm anh linh hiển hiện
Dõi theo từng bước chúng ta đi
Chẳng lẽ nào lịch sử bắt đầu lặp lại
Cho cháu con cơ hội đáp đền

3.-
Phải chăng tình hữu nghị hai bên
Theo kinh tế thị trường dần dà biến chất
Phải chăng tình làng nghĩa xóm một thời
“môi hở răng lạnh” lùi vào dĩ vãng
Phải chăng “mười sáu chữ vàng”
Hóa thành bản Tuyên ngôn phản bội
Của nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa
Với Việt Nam, một dân tộc hiền hoà bất khuất
Phải chăng “cây muốn lặng mà gió chẳng đặng dừng”
Một phát súng bắn ra, cả hai dân tộc đều đổ máu
Thất bại bấy giờ thuộc về nhân dân

4.-
Tổ quốc ta nhất định không hàng
Không có nghĩa phải dùng vũ lực
Khi hai bên “núi liền núi, sông liền sông”
Nghe tiếng gà gáy, đều giật mình thức dậy
Tổ quốc ta quyết tâm đàm phán đến cùng
Khi trái tim người dân hai nước hoà chung nhịp đập
Nghe câu thơ Đỗ Phủ “mấy chốc bạc phơ đầu”
Tổ quốc ta sẽ kiên trì chờ đợi
Như những chuyến hàng làm thủ tục hải quan
Khi người dân Trung Hoa ăn lát dưa ngọt lịm
Biết của chúng tôi trồng trên đất nước chúng tôi

5.-
Mặt trời lặng phía Tây xa xôi
Sau ngày đằng Đông bừng sáng
Vũ trụ vô hạn, sức người có hạn
Đừng bắt chúng tôi rục rịch xếp hàng
Hô vang khẩu hiệu;
“Ai có súng dùng súng, ai có gươm dùng gươm,
không có gươm thì dùng cuốc, thuổng, gậy gộc
ai cũng phải ra sức …” cứu lấy nước nhà
Đừng bắt chúng tôi sẵn sàng xung trận
Bởi núi sông vẫy gọi khúc quân ca
Bởi chẳng lẽ nào, không phải:
“Sông núi nước Nam, vua Nam ở,
rành rành định phận tại sách trời
cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
chúng bay sẽ bị đánh tơi bời” hay sao?

6.-
Biển Đông ơi, xin hãy yên lòng
Còn hơi thở cuối cùng, Việt Nam còn chiến đấu
“một ngàn năm đô hộ giặc Tàu” trang sử đỏ
Xanh vào cây che mát mỗi ngày ta …
Sài Gòn, 11.5.2014


Triển lãm Mỹ thuật tại 04-Phan Chu Trinh, Tp Quảng Ngãi

Posted: 01 Jun 2014 09:56 PM PDT

Mời các bạn đến dự và xem Triển lãm Mỹ thuật tại 04-Phan Chu Trinh, Tp Quảng Ngãi.
Khai mạc lúc 9h30, ngày 07/6/2014

my thuật 1

 

my thuật 2


Chùm thơ Nguyễn Ngọc Đoàn

Posted: 01 Jun 2014 09:41 PM PDT

10371725_624722280944983_910744116674627669_n

Chùm thơ Nguyễn Ngọc Đoàn (Bình Sơn)

BÌNH DƯƠNG ĐỔI MỚI

Bình Dương phong cảnh chẳng như xưa
Vắng bóng giai nhân dưới rặng dừa
Phẳng lặng dòng sông làn nước đứng
Đôi bờ nối nhịp mấy cầu qua.
Ghe đò thôi hết người qua lại
Du khách không còn kẻ đón đưa
Lưu luyến quê em bao kỉ niệm
Buồn vui lẫn lộn kể sao vừa.

THƯƠNG TIẾC CỐ ĐẠI TƯỚNG

Nghe Bác đi chiều nay như trống vắng
Cả Hà Thành đều thương tiếc kính yêu
Triệu trái tim, triệu triệu người xúc động
Lệ tuôn trào ngập ước cả bờ mi
Ngài danh tướng lẫy lừng bao chiến thắng,
Làm quân thù khiếp sợ tận năm châu
Từ Điện Biên, Khe Sanh vào Thành Cổ
Đắc Lắc, Sài Gòn thống nhất Bắc – Nam
Bậc tài đức vẹn toàn kiêm văn võ
Ngự trong lòng từng chiến sĩ, nhân dân
Đêm tự do, độc lập đến vinh quang
Cho dân tộc mở ra trang sử mới
Bác ra đi trọn lời thề giữ nước
Xứng đáng con Rồng , cháu Lạc Việt Nam
Bác đã đi nhưng danh còn vang mãi
Vị anh hùng huyền thoại của non sông
Bác đã ra đi công đời ghi nhớ
Một tượng đài của thế kỉ hai mươi
Bác đã ra đi gương ngời sáng chói
Người anh đầu của Quân đội nhân dân.

CHỚ ĐỂ PHỤ LÒNG

Chớ để phụ lòng đến những ai
Xuân này thắng lợi ngập đào mai
Quốc an dân thịnh bao vui sướng
Rực ánh sao vàng khắp đó đây

Rực ánh sao vàng khắp đó đây
Nhà nhà hạnh phúc hướng tương lai
Dân giàu nước mạnh cùng nhau tiến
Xứng đáng Rồng -Tiên đất Việt này

Xứng đáng Rồng -Tiên đất Việt này
Ngàn năm lịch sử rất chông gai
Đuổi quân xâm lược tràn phương Bắc
Đánh Pháp, Hoa Kỳ chạy bỏ thây

Đánh Pháp, Hoa Kỳ chạy bỏ thây
Sơn hà thống nhất đến hôm nay
Hòa bình tái thiết bao công sức
Đất nước đi lên phát triển giàu.

YÊU CẢNH QUÊ

Yêu lúa yêu rơm yêu cánh đồng
Yêu làng gió mát dưới hàng thông
Yêu cô thôn nữ cười duyên dáng
Yêu trẻ vui đùa nơi bến sông

Yêu trẻ vui đùa nơi bến sông
Yêu đàn cò trắng lương trên không
Yêu con suối nhỏ thì thầm hát
Yêu lũy tre xanh chắn nắng hồng

Yêu lũy tre xanh chắn nắng hồng
Yêu bờ râm bụt rộ đầy bông
Yêu đê ngăn lũ trâu ăn cỏ
Yêu giếng đầu làng nước mát trong

Yêu giếng đầu làng nước mát trong
Yêu đình tổ thượng mái nghiêng cong
Yêu đa cổ thụ bên trường cũ
Yêu mái nhà tranh mẹ ngóng con

Yêu mái nhà tranh mẹ ngóng con
Yêu thuyền xuôi ngược vượt trên sông
Yêu đêm trăng tỏ vui chài lưới
Yêu tiếng hát trong ở cánh đồng.


CHIA XA

Posted: 01 Jun 2014 09:37 PM PDT

10309575_710343169004619_5934030585663497915_n

HUỲNH TẤN LÂM (Bình Sơn)

CHIA XA

Thương em cây lúa nghẹn đòng
Cây đa rủ lá giếng lòng xốn xang
Lặng nhìn sông chở người sang
Hửng hờ chi để đôi đàng chia xa
Buồn dâng lai láng trong ta
Ngõ ai đem gởi trăng tà vào mây
Dấu xưa như vẫn còn đây
Trăng nhà em chẳng như ngày còn nhau
Sông chiều hờn mãi ngàn sau
Em sang để lại nỗi đau giữa dòng.


Chùm thơ BÙI ĐỨC ÁNH

Posted: 01 Jun 2014 09:34 PM PDT

10271641_712038818835054_5249634869449657449_n

Chùm thơ BÙI ĐỨC ÁNH (Tp HCM)

NGHE BIỂN ĐỘNG CÙNG NGƯ DÂN
Tin tức Biển Đông
Từng ngày dội vào tim
Tôi làm sao không sốt ruột
Khi chiều nay từng đoàn tàu cá lại khởi hành.

Lãnh hải của chúng ta
Đã trải bao phen giông gió
Những mảnh đời ngư dân
Đối mặt muôn trùng bão tố.

Nhổ neo đi anh
Buông lưới đi em
Sóng hát cùng người về chủ quyền thiêng liêng.

CHÚT TÌNH MUỐI MẶN

Một chút tình muối mặn
Cũng xót lòng đại dương
Ta dặn nhau như thế
Để tin cậy ngàn năm.

Tổ quốc phía khơi xa
Vẫn gần ngay trước ngõ
Trăm sông đổ về bể
Một sức mạnh Việt Nam.

KHÚC CA VỀ BIỂN

Tổ quốc!
Một tiếng gọi dội về từ biển Đông
Tôi lắng nghe bằng muôn ngàn lớp sóng
Tôi lắng nghe bằng chiều dài lịch sử
Thuở cha ông dựng mốc chủ quyền

Tổ quốc!
Biên giới thiêng liêng
Hải đảo càng thiêng liêng
Bao người con ra đi
Bao người con ngả xuống
Vẫn hiên ngang bóng dáng Lạc Hồng.

Tổ quốc!
Tôi hát thầm trên môi mình từng đêm!

GỬI LÝ SƠN

Đã lâu không về Quảng Ngãi
Chút tình Lý Sơn mang theo
Đảo xa bao mùa thương nhớ
Ngư dân giăng lưới mỗi chiều.

Lý Sơn! Lý Sơn! Lý Sơn
Lòng tôi ùa về phía biển
Lòng tôi hiên ngang trên sóng
Một niềm riêng với Lý Sơn!


TA ĐÂU MUỐN

Posted: 28 May 2014 01:46 AM PDT

truong-sa-1-24770

Hồng Mão (Tp Quảng Ngãi)

TA ĐÂU MUỐN

Giàn khoan 98l – hay nấm mồ
Lén ập xuống… gây sóng xô biển cả
Hoàng Sa
Đâu phải ao nhà của nước Trung Hoa xưng hùng xưng bá
Xây dựng vương quyền trên xương máu anh em

Từng dải cát vàng, từng viên đá rêu xanh
Mang nặng hồn Lạc Lang Quân cùng con ra biển
Trụ giữa trừng khơi… tháng năm tôi luyện
Hoàng Sa… nay đã biến thành Rồng

Biết sải cánh bay trong đạn lửa bão, giông
Biết dằn lòng trước si mê cường bạo
Hứng gió nồm Nam… về cho xứ sở
Thâm nghiêm…. canh cửa ngõ Đi, Về

Thái Bình Dương đang gào sóng,
Giàn khoan 981… một nấm mồ ập xuống
Biền Đông chao nghiêng
Chao đảo địa cầu
Lũ phi nhân muốn lấy thịt đè người
Ngạo mạn, ngông cuồng hòng chiếm lấy biển khơi

Dân tộc Việt Nam – hiền như hạt lúa củ khoai
Bốn ngàn năm – chặn đường dài xương phơi máu đọng
Trãi lắm đau thương nên chứa chan khát vọng
Hòa bình – Hòa bình để cuộc sống an dân.

Hà Nội, gò Đống Đa, ải Chi Lăng, Bạch Đằng Giang
Đất anh hùng đã có lắm mồ chôn xác giặc
TA ĐÂU MUỐN… giàn khoan chín tám một (981)
Thành một nấm mồ… số một ở Hoàng Sa
Một nấm mồ
Bị nhân loại xa lánh, dèm pha.


Tình mẫu tử

Posted: 28 May 2014 01:45 AM PDT

mẹ

Trà Thanh Lam (Tư Nghĩa)

Tình mẫu tử
(Kính tặng Mẹ)

Mẹ tôi bước chẳng vững chân
Cái lưng còng xuống để gần đất hơn
Lên đồi ngại bậc đất trơn
Còn đâu sức đội được cơn mưa trời…

Nhà xưa bom nổ tơi bời
Một còn – một mất ai người nắm tay
Công ơn của mẹ cao dầy
Con đi hết cuộc đời này chẳng quên…

Làng quê nay đã đổi tên
Nhà cao không mái, giậu phên bỏ rồi
Còn đâu một luống trầu hôi
Vườn cau in bóng giữa trời trổ bông

Con về mẹ đỡ ngóng trông
Câu thơ viết để nối vòng tay ôm
Bước đi giờ đã run run
Hai chân thật, một chân khôn dò đường…

Chín mươi, mẹ vẫn tinh tường
Câu thơ, điệu ví đêm trường vọng xa
Bây giờ chân chậm, mắt hoa…
Hoàng hôn đã đến bên nhà, mẹ ơi!

Dù đi góc biển chân trời
Dấu xưa soi bóng một đời bên con.
Biết rằng nước chảy đá mòn
Tình mẫu tử mãi vẫn còn bên tôi.
Tháng 02/2014


Tuyển V-H 30/ THANH THẢO

Posted: 26 May 2014 08:52 PM PDT

jeju2

THANH THẢO

Người cầu hồn trên đảo JeJu

xoay
bay
hát

nghe
thoáng
rụng

đỏ
hoa
don beak

ba mươi nghìn linh hồn
xoay
bay
hát

60 năm âm u
xoay
bay
hát

về đi về đi
về đi về đi
ba mươi nghìn tảng đá

1848 km2
270.000 dân
30.000 người bị giết
ngày 3/4/1948

về đi về đi
JeJu Jesu
đóng đinh thập giá

con chờ cha cháu đợi bà
về ăn bát canh rong biển
60 năm ăn gió

JeJu nước mắt đá
chảy trên mặt đại dương
nước mắt lợp trời xanh

về đi về đi
sạm đen những bức tường
biển không ngừng than khóc

có một bà cụ ngồi tựa lưng vào ký ức
lặng nhìn
về đi về đi.
Đảo JeJu 04/4/2008

Hoa anh đào JeJu

mịn như da mặt con gái
những cánh hoa chợt ửng hồng

không phải sakura Nhật Bản
anh đào JeJu tên but

không phải xe bus
không phải tên Tổng thống Mỹ

có lẽ gần với Bụt, nhưng chưa hẳn
vì cái Đẹp vẫn có đường đi riêng của nó

ngất ngây
choáng

những cánh hoa rụng tươi nguyên
xếp lớp trên mặt đất

em nói: đó là những sinh viên chết cho nền dân chủ
ở đại học QuanZhu

chết trẻ như hoa anh đào

em nói: đó là linh hồn những người bị thảm sát
ở JeJu

lơ lửng một không gian anh đào

những cánh hoa
nhẹ
rơi
như
đá
trắng
JeJu – Quảng Ngãi 07/4/2008