23- Tuyển TG II: NGUYỄN TẤN THUYÊN - 3 - 4 |
- 23- Tuyển TG II: NGUYỄN TẤN THUYÊN
- 22- Tuyển TG II: LÊ THANH PHÁCH
- 21- Tuyển TG II: PHẠM THẢO
- 20- Tuyển TG II: HUỲNH TẤN LÂM
23- Tuyển TG II: NGUYỄN TẤN THUYÊN Posted: 24 Dec 2014 07:16 PM PST NGUYỄN TẤN THUYÊN Quê quán: Nghĩa Mỹ, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi Nơi ở: Nghĩa Mỹ, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi Nghề nghiệp: Giáo viên Trường tiểu học Phổ An, Nghĩa An Hội viên Hội VHNT tỉnh Quảng Ngãi Hội viên Câu lạc bộ thơ Trà Giang Email: thuyennoan@yahoo.com.vn
Chùm thơ NGUYỄN TẤN THUYÊN
KÍ ỨC TUỔI THƠ
Bụi thời gian đưa tôi về kí ức Ngấm khúc ca dao chập chững vào đời Lời mẹ ru lớn dần theo năm tháng Phút trầm tư, tôi lãng đãng đi tìm.
Trên bến sông bày trò chơi đồng nội Bắt bướm, thả diều cùng bạn chân quê Sông mời gọi, tôi tồng ngồng vùng vẫy Chẳng bận lòng, cùng bạn hát đồng dao.
Ống bơ sữa, nối dây chỉ nhỏ Em gọi tôi, cho một đầu nỗi nhớ Dọa " Mẹ em kìa!" mắt em ửng đỏ Bắt đền anh, em nũng nịu khóc rưng rưng.
Trở lại bến xưa, lục tìm kỉ niệm Trẻ mục đồng vẫn chơi trò tìm kiếm Tuổi thơ đâu? Cho tôi vướng bận Tôi bồi hồi tan biến với hư vô.
NGÃ RẼ
Giờ bình văn, Mảnh giấy học trò, vài dòng mực tím Nhắc hộ em câu thơ " Trốn học…" Anh viết vội trong phút giây tinh nghịch "Đuổi bướm cạnh cầu ao – Mẹ đánh em rồi" Em hờn dỗi quay qua bàn học Mẹ có đánh em đâu? Em ngúng ngẩy bắt đền.
Giờ tan học, Chung đường, Phải phạt anh thôi, Em dỗi hờn đi cùng bạn lớp Không đợi anh đâu… trong những buổi tan trường.
Buổi học cuối cùng, Sang trang mới, trước ngã rẽ cuộc đời Em thẹn thùng ép cánh thư vào trang vở Nụ cười ngập ngừng mắt tròn ngấn lệ Trao cho nhau… em vội bước vào đời. Để lại sau lưng, sân trường mộng ước Để lại sau lưng, gốc phượng già lưu bút Hẹn gặp cùng anh tuổi vụng dại học trò.
VÒNG TAY MẸ
Vòng tay mẹ sần sùi theo năm tháng Chảy yêu thương xóa hết bụi trần. Mầm sống đầu đời nâng đôi dòng sữa Ôm ấp yêu thương thẫm đượm ru hời.
Rong ruổi cuộc đời mẹ dắt lối đi Trước thời gian tay mẹ hằn vết xước Theo cuộc hành trình con đi tìm mơ ước Vòng tay ôm, tuổi mẹ cứ thêm già.
Dòng sông trôi, đừng chở tuổi mẹ tôi đi Cho tháng bảy mưa ngâu mẹ ngồi thầm lặng Bước chân chim trên bước đường thiên lí Ơn mẹ nhiều nâng giấc chở che.
Xin mẹ cho con lau vết bụi thời gian trên khóe mắt Xin mẹ cho con cùng thời gian đo vòng tay mẹ Xin mẹ cho con làm nụ cười trên câu hát Xin mẹ cho nhận tuổi ơn người.
HƯƠNG QUẢNG NGÃI
Em cứ về, ủ hương quế Trà Bồng Em cứ về, đọc nhật kí Đặng Thùy Trâm Em cứ về, trong ngày giỗ tháng ba
CHIỀU THU SÔNG QUÊ
Nắng thu tắm uớt triền đê Nương dâu xanh mướt sông quê uốn mình Bờ tre nghiêng bóng soi hình Vọng xa chim quốc gọi tình vấn vương
Sông quê ví dặm lời thương Lam chiều khói biếc tỏa hương cay nồng Sắc thu vàng trải tơ hồng Đò ngang vỗ nhịp bềnh bồng chiều vơi.
Tím loang nước chở mây trời Dòng sông dệt nắng thoa môi đôi bờ Chiều thu hương sắc đợi chờ Tình người lữ khách ngẩn ngơ mất rồi!
Thu ươm vàng đượm đất trời Bến quê thao thức à ơi câu hò Nắng chiều đổ bóng con đò Chòng chành, nỗi nhớ, thẫn thờ… chao nghiêng! |
22- Tuyển TG II: LÊ THANH PHÁCH Posted: 24 Dec 2014 06:28 PM PST LÊ THANH PHÁCH Quê: Đức Lợi, Mộ Đức Hiện ở: Đức Lợi, Mộ Đức Hội viên Hội VHNT Quảng Ngãi Hội viên CLB Thơ trà Giang Email: lethanhphach@gmail.com Tác phẩm đã xuất bản: - Về giữa Làng Yên, tập thơ, NXB Văn nghệ – 2008 - Viễn Du, tập thơ, Hội VHNT Quảng Ngãi- năm 2009 Chùm thơ Lê Thanh Phách:
LUỐNG CÀY
Người gieo hạt vào cánh đồng Sau luống cày vỡ hoang Trên quê hương ngày tàn cơn lửa đạn Ơi con sông Trà hiền lành Chao nghiêng cho cánh đồng no hạt Giọt mồ hôi mỡ đất yên thành
Tôi mang đời tự do đi khắp quê hương Lời thơ ngợi ca người lính Chiến tranh ngược xuôi trận mạc Thanh bình vỡ ruộng cày nương Niềm tin thắp lên bình minh những nẻo đường Tiếng gà đồng hành gọi ngày thức dậy
Luống cày quê hương Mồ hôi mặn đắng ,nước mắt lật vào trong Với mưa nguồn gió bể ngang đỉnh trời Thiên Ấn Mang ơn người nghĩa nặng với tình thương Ngày chúng tôi cầm súng lên đường Ngậm ngùi trước cổng trường đại học Mơ một ngày biên giới bình yên
Rồi ngày chân đưa khắp mọi miền Những cánh đồng rộn ràng mùa gieo hạt Sau luống cày nồng nàn hơi thở Ký thác con đường về những ngày phồn thực Mùa màng hưng vui ơn người giử đất Bao lớp người qua ruộng lúa vẫn thẳng hàng
Luống cày bình minh xứ sở .
MƯA ĐÊM CUỐI NĂM
Mưa suốt đêm dài như dòng sông lập đông Gió không thổi qua miền viễn vọng Mà mang đi hương sắc những đêm vàng Mùa thu vừa qua tầm tay Không xao xác vàng rơi chiều bảng lảng Dán ngày lên tường rêu non Nghe đêm tiếng vọng sông nguồn
Bước đường gieo neo lối mòn xa lắc In về bản sao của nổi nhớ bao lần Trở lại chăng những giấc mơ đời như thật Có bao nhiêu lá vàng để làm nên mùa thu
Thương nhớ mưa khuya năm tháng mịt mù Nơi có tiếng chim gọi bạn không mùa Khoắc khoải trôi theo dòng tin muộn Gọi về đêm thâu Sỏi đá không qua nhịp cầu Đôi bờ tự ca bản đàn lổi nhịp Xao xuyến lòng ngày nhớ ngày qua
Quá nữa đời sông trôi mới tìm được mái nhà Cuối năm giủ sạch bụi đường Những đám mây ngàn phương Dừng chân tiễn năm về chốn cũ Mang theo tiếng bất muộn màng Mưa đêm .
NGÀY NHỚ BÊN SÔNG
Ai gọi đò ơi bên sông Mà nghe chiều lặng lẽ Bờ lau thưa kéo lại góc thu xưa Nẵng ngày đổ ra sân ai nghiêng nón đầy chiều Có niềm vui tóc dài môi mắt xuân thời
Đồng quê ơi ! Đồng quê Sau mùa gặt hái Thơm rơm vàng nhuộm lối về Bóng sầu đông nghiêng vườn tâm sự Một mùa no ấm thôn trang Mái đình thâm nghiêm chiêm bái rêu phong cố hương Bước chân đi nghe hoài vọng Khoảng trời theo mây trắng bay Ngỡ khói làng lên từ chái bếp ngày đông Mẹ xông chiều ấm lại bước con trên đường viễn xứ
Tha thiết tiếng gọi bên sông rong đời lữ thứ Muộn màng ngày rơi ai lở bước đường Ta đấy ư ! Ngày xưa thương mến ạ ! Nhà nghèo từ thuở mười lăm Để lại bên gò hoang có nấm mộ mẹ nằm Khuất ngàn cỏ dại Bóng cha thoáng trong đêm theo đoàn quân Qua sông trước giờ pháo sáng giao thừa Quê hương chưa một lần về Tôi đợi Người qua bến sông quê
Ơi con chim chiền chiện Nhạc lòng bâng khuâng trên đồng chiều ươm nắng Tơ vàng ngày ấy ai đan Rối bời bờ tre sau lũ Tôi đi tìm lời ru mà cánh cò đã lã từ hôm Tắt nắng mom sông trưa trờ buổi chợ Có ai như tôi ấm ớ làm thơ Hơ ấm tình quê lửa khói về trời
Thương lắm quê ơi !
RIÊNG TÌNH Là tôi thương nhớ một người Đem phơi ướt mộng lên mười ngón thưa Bây giờ sau những cơn mưa Ngồi nhìn nước chảy tưởng đưa nhau về Là em năm tháng bộn bề Kẻ đưa người đón vai kề bên vai Tưởng rằng cau bổ làm hai Sông chia mấy nhánh thuyền ai xuôi dòng Là tôi chín đợi mười mong Sương sâu cuốn lá mà lòng tái tê Chạnh buồn vạc cỏ ven đê Cũng nhàu từ bữa người về bên sông Là em giờ đã theo chồng Quên màu áo cũ – Môi hồng nên duyên Thôi thì cách trở mây miền Lại mùa mưa đến Niềm riêng – Nổi niềm . |
Posted: 24 Dec 2014 06:12 PM PST PHẠM THẢO Quê quán: TT Sông Vệ, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi Hiện ở: TT Sông Vệ, Tư Nghĩa, Quảng Ngãi Hội viên CLB thơ Trà Giang Email : phamthao1969@gmail.com/ ĐT: 0905427258.
CHÙM THƠ PHẠM THẢO
HƯƠNG QUÊ "…Nghèo nghèo, nợ nợ Cưới vợ bán don Mai sau có chết Cũng còn cái ui." ( Ca dao)
Tôi nghe hơi ấm trong ký ức Hương vị thơm nồng bát don quê Tôi nghe có cả dòng thương nhớ Dáng em thoăn thoắt mỗi mai về
Hỡi em gái nhỏ vùng đất Quảng Vai gầy em gánh cả hồn quê Một đầu nồng thắm- Ui don nóng Bánh tráng đầu kia- nướng thơm giòn
Em khéo sưởi lòng bao khách lạ Vị don, bánh tráng, ớt sim già Giữa đông hoà quyện làn hơi ấm Em gánh trong anh một nỗi niềm
Tha hương đã mấy mùa trăng lạnh Thèm một tô don ấm tình nhà Thèm nghe hương gió vùng ven biển Có dáng em gầy gánh hương quê.
HỒN QUÊ TRONG TUỔI THƠ TÔI
Tôi về tìm lại tuổi thơ tôi Nơi lũy tre xanh đầu làng cong gọng vó Tiếng kẽo kẹt trưa hè lộng gió Có cánh cò đội nắng, cõng cơn mưa..
Tuổi thơ tôi là bóng mát rặng dừa Xỏa tóc biếc giữa mây trời êm ả Trưa mắc võng ngang lời ru nắng hạ Trong mơ màng nâng cánh tuổi thơ tôi
Tôi về tìm lại một lần thôi! Thương nhớ quá! Ngái mùi hương gốc rạ Luống cày cong in bóng cha nghiêng đổ Một đời sông- một đời mẹ tảo tần
Một lần thôi nghe tiếng sáo diều ngân Khói bếp chiều nồng cay trong khóe mắt… Tôi sẽ về tắm mình trong hương quê chân chất Tuổi thơ tôi có một mảnh hồn quê
MẸ
Chiều buông, mắc võng ngang nỗi nhớ Tím hoàng hôn loang khoảng trời quê Xa xa khói tỏa nồng hương rạ Móm mếm, lưng còng, bóng liêu xiêu…
Lênh loáng ruộng quê rét giữa đông Dáng gầy trơ trụi giữa mênh mông Thân cò lặn lội chen gốc rạ Chầm chậm bước mờ dưới làn sương
Ngoáy cổ trông chừng trong gió rít Căn nhà- tổ trú quá chênh vênh Con thơ trông lắm hơi mẹ ấm Co ro chờ ngóng bóng ai về !?
Đã xa rồi một khoảng trời quê Nhưng thương quá ngày xưa dáng mẹ… Con đủ cánh giữa đời dâu bể Tần tảo xưa mẹ chắp mỗi chiếc lông
Chợt ngân lên trong tiếng nhạc lòng Con thấm thía một đời tình mẹ.
MỘT KHOẢNG THU BUỒN
Ta về giữa khoảng trời thu Sương giăng lối cũ lòng vu vơ buồn Heo mây từ phía đầu nguồn Ngỡ lời người ấy nỉ non bên đời
Xa nhau mấy độ thu ơi Mấy mùa lá rụng, cuối trời nhớ thương Mây bay mang nặng tơ vương Nhỏ đôi dòng lệ bên đường cỏ xa
Ta về tìm lại chính ta Tìm thương để nhớ, tìm hoa gởi lòng Em rời chốn cũ thong dong Hoa chưa hàm tiếu gói lòng ai trao
Ta về thu quá hanh hao Vàng trên sắc lá nắng vào vườn xưa Biết em về lại hay chưa? Hương nào như thể mới vừa thoảng qua
Ta về tìm lại lấy ta Còn đây kỷ niệm-em xa ta rồi Thu giờ cũng hóa xa xôi Về nghe mây đậu bên đồi cỏ xanh! |
20- Tuyển TG II: HUỲNH TẤN LÂM Posted: 24 Dec 2014 06:06 PM PST HUỲNH TẤN LÂM Quê quán: Bình Tân, Bình Sơn, Quảng Ngãi Hiện ở: Bình Tân, Bình Sơn, Quảng Ngãi Hiệu trưởng Trường THCS Bình Tân Hội viên CLB Thơ Trà Giang Email: huynhtanlambinhtan@gmail.com Chùm thơ Huỳnh Tấn Lâm
ĐÁ VÀ EM
Đá thì đen mà da em thì trắng Tay em yếu, mềm – đá thì rắn, nặng Duyên nợ từ đâu, đá chẳng xa rời Nắng hạ vô tình gieo khổ người ơi!
Đá như nặng thêm, thân liễu yếu mềm Gặp em lưng đồi, nép mình bỡ ngỡ Xe vẫn chưa đầy, tay em chưa nghỉ Em len lén nhìn, nón lá nghiêng che
Nắng cứ nhiều, làm má em thêm đỏ Tái tê tấc lòng, nguyện gió chở mây Che nắng cho em qua mỗi tháng ngày Rang ráng ánh chiều, hồng phai trên má
Qua ngõ nhà em, trưa trời oi ả Con ve gọi hè, ra rả không thôi Phía sau nhà em lưng đồi bãi đá Em có buồn không, nắng hạ đang về?
CHIA XA
Thương em cây lúa nghẹn đòng Cây đa rủ lá giếng lòng xốn xang Lặng nhìn sông chở người sang Hửng hờ chi để đôi đàng chia xa Buồn dâng lai láng trong ta Ngõ ai đem gởi trăng ngà vào mây Dấu xưa như vẫn còn đây Trăng nhà em chẳng như ngày còn nhau Sông chiều hờn mãi ngàn sau Em sang để phận hoa cau bẽ bàng.
NỤ HÔN
Nụ hôn còn chưa tới Tím bầm bờ mồng tơi Lỡ làng trong chiều vắng Gửi buồn về xa khơi Mơ chìm vào quên lãng Niềm riêng còn chưa vơi
Chiều đông thôi rụng lá Chỉ còn mưa nhẹ rơi Tiếng lòng nghe se sát Nụ hồng dừng trên môi Vườn trong nghe xào xạc Mưa càng thêm tơi bời
Nụ hôn còn chưa tới Khoảng chiều đừng rụng rơi!
|
You are subscribed to email updates from CÂU LẠC BỘ THƠ TRÀ GIANG To stop receiving these emails, you may unsubscribe now. | Email delivery powered by Google |
Google Inc., 1600 Amphitheatre Parkway, Mountain View, CA 94043, United States |