
LÊ VĂN CÁT (Long Khánh, Đồng Nai)
TA NỢ EM!
Ta nợ em một mối tình chung thủy
Vẫn trinh nguyên như thuở mới ban đầu
Dẫu trải qua bao cay đắng biển đời
Trong ánh mắt vẫn sáng ngời ánh lửa
Ta nợ em những đêm dài khắc khoải
Bên con thơ thao thức đợi anh về
Tiếng côn trùng sao rả rích tái tê
Nghe ai oán giữa bốn bề đêm tối
Ta nợ em, con đường chia hai lối
Mỗi chiều về trong chếch choáng men say
Mãi lạc bước giữa hai miền sáng tối
Vết bụi nào còn vướng lại đâu đây
Ta nợ em, kiếp này không thể trả
Ly rượu đầy ai đã uống dần vơi
Mùa thu chết cây khô cành trụi lá
Cả đời này ta đành nợ em thôi.

No comments:
Post a Comment