VU LAN TRẮNG
Đường Minh Thành Mẹ ơi không đẹp nữa
Vu lan về đốt lửa cõi lòng con
Nén tâm nhang ngăn suối lệ dâng tràn
Trăng tháng bảy võ vàng mơ bóng hạc
Cưỡi xe mây Mẹ xuôi miền cực lạc
Thoát Ta bà lên Bát nhã thuyền trăng
Ba năm rồi Mẹ hoá ánh sao băng
Con hụt hẫng đất bằng chênh chao đảo
Bông hồng trắng nhói cài lên ngực áo
Nổi ăn năn mưa bão xót xa lòng…
Con lần về vườn cũ bụi tre cong
Tìm đâu nữa dáng còng gom lá đốt
Tiềng chim vịt trên cành kêu thảng thốt
Tà huy buông cơn gió nhẹ lay mành…/.
PHẠM DƯƠNG

No comments:
Post a Comment