
KÝ ỨC THÁNG TƯ
Này em, đừng chọc ghẹo tháng Tư
Kẻo phượng dỗi khóc nhè ai dỗ nổi
Tháng Tư đi mang dấu hình tóc rối
Chảy theo sông chở chút nắng hạ về
Đừng bao giờ chọc giận những chú ve
Tháng Tư sẽ chẳng bao giờ tha thứ
Hong nỗi nhớ bên hiên chiều quá khứ
Tháng Tư về – ký ức hóa thiên di
Đừng bao giờ bắt mùa hạ tiên tri
Gánh hành trang tháng Tư về qua ngõ
Dấu chân sẻ tháng ngày xưa còn đó
Tháng Tư ngồi níu sợi gió đong đưa
Em giấu giùm tôi chút nắng trưa
Một tí chiều hong tóc đợi tan mưa
Và giấu cả yêu thương ngày vụng dại
Đợi tháng Tư về sỏi đá hóa ngây ngô
CÓ MỘT MÙA TRONG EM
Có một mùa trong em
Ngập ngừng không dám nói
Có một chút sương khói
Ùa vào mắt em tôi
Có một mùa xa xôi
Chia xa ngôi trường cũ
Bàn tay như có lỗi
Gập vào lại đưa ra
Có một mùa hè xa
Nhặt cánh hoa phượng đỏ
Lén ép vào trang vở
Mắt không nhìn vào nhau
Biết bao mùa hạ sau
Đã phai dòng mực tím
Tóc ngày xưa thắt bím
Giờ đã hóa hoa râm
Gặp lại sau nhiều năm
Phượng vẫn hồng đỏ mắt
Ô hay, ngày gặp mặt
Tay hóa thành vô duyên
Có một mùa để quên
Có một thời tôi nhớ
Không thể là vô cớ
Mùa về trong mắt em.

No comments:
Post a Comment