
TÌNH QUÊ
Quê tôi đó thanh bình và yên tĩnh
Bờ lau xanh hương mía ngọt đậm tình
Chim reo ca vẫy gọi ánh bình minh
Dòng sông nhỏ cuộn mình ra biển lớn.
Chồi lộc non xanh biếc cành mơn mởn
Gió xạc xào vẫy gọi những cành me
Chim râm ran ríu rít những trưa hè
Đàn em bé đang nô đùa cút kiếm.
Bát chè xanh uống nghe lòng ngọt lịm
Ấm tình quê da diết bước ta về
Chiều nhạt nắng cánh diều vút triền đê
Nghe thương nhớ vọng về trong câu hát.
Mẹ ru ta êm đềm hơn khúc nhạc
Vỗ giấc lành con ngủ à ơi
Giờ đây con tung cánh sải muôn nơi
Hồn quê lắng trọn đời con mãi nhớ.
Đường trần đi dẫu muôn vàn cách trở
Vẫn vọng về hơi ấm một tình quê.
CON ƯỚC
Nơi con lớn
Một miền quê nắng gió
Có mẹ già
Tần tảo với sớm trưa
Lưng mẹ còng
Vì cõng nắng cõng mưa
Bàn chân trụi
Thoắt nhanh con đường nhỏ
Sáng tinh sương
Khi mặt trời chưa tỏ
Vai nặng oằn
Quang gánh quảy đường trơn
Mùa đông sang
Khi giá lạnh từng cơn
Chăn không đủ
Mẹ truyền con hơi ấm
Hình như mẹ
Mắt cay sè ướt đẫm
Dấu nỗi lòng
Thao thức trọn những đêm
Giờ đây con
Trong cuộc sống êm đềm
Nhưng sao nghẹn
Thấy lòng mình trống vắng.
Cuộc đời mẹ đã dầm mưa dãi nắng
Con nên người mẹ xa mãi mẹ ơi
Ân nghĩa kia con trả suốt một đời
Dù phân nửa con vẫn chưa làm được
Nếu cho con có thêm một điều ước
Gánh nhọc nhằn con thay mẹ, mẹ ơi!
No comments:
Post a Comment