TA NỢ EM! Posted: 14 Mar 2014 02:04 AM PDT LÊ VĂN CÁT (Long Khánh, Đồng Nai) TA NỢ EM! Ta nợ em một mối tình chung thủy Vẫn trinh nguyên như thuở mới ban đầu Dẫu trải qua bao cay đắng biển đời Trong ánh mắt vẫn sáng ngời ánh lửa Ta nợ em những đêm dài khắc khoải Bên con thơ thao thức đợi anh về Tiếng côn trùng sao rả rích tái tê Nghe ai oán giữa bốn bề đêm tối Ta nợ em, con đường chia hai lối Mỗi chiều về trong chếch choáng men say Mãi lạc bước giữa hai miền sáng tối Vết bụi nào còn vướng lại đâu đây Ta nợ em, kiếp này không thể trả Ly rượu đầy ai đã uống dần vơi Mùa thu chết cây khô cành trụi lá Cả đời này ta đành nợ em thôi. |
NHẶT LẠI MÙA VUI Posted: 14 Mar 2014 02:01 AM PDT BÙI THỊ THƯƠNG (Sơn Tịnh) NHẶT LẠI MÙA VUI Em nép mình vào lồng ngực của đêm Nghe tiếng thở phập phồng trong trái tim ký ức Đêm tình tự mùa tưng bừng bỏ ngõ Chợt giật mình mùa bỗng hóa đơn côi Một mùa vui nào đó rất xa xôi Một vì sao rơi ai đưa tay ra hứng? Chỉ còn lại những bông hoa thương mùa không đậu quả Con ong cuối cũng vo ve đi tìm mật lạ Đôi cánh bay xa Mùa chợt qua lặng lẽ… Đôi hài bảy dặm nằm thở dài chìm trong ngõ vắng Những mắt đèn nhấp nháy buồn tênh – ngóng tiếng chuông ngân Sương trắng nắng tàn… và đêm vẫn ngọt những mùa sang Chỉ mình tôi tìm nhặt lại những mùa vui đã cũ… |